trời sinh người thắng
Người sinh vào tháng 11 âm lịch là những người có trái tim chân thành, tốt bụng và nhân hậu. Đây là những người được hưởng nhiều phúc đức trời cho, họ cho đi không cần nhận lại, nhờ vậy mà trong cuộc đời họ nhận được sự giúp đỡ của rất nhiều quý nhân.
Hãy tìm hiểu tiếp xem Đức Chúa Trời mong muốn chúng ta nói những lời nói nào. 1. Phải nói lời dâng cảm tạ. Phàm những sự gian dâm, hoặc sự ô uế, hoặc sự tham lam, cũng chớ nên nói đến giữa anh em, theo như cách xứng đáng cho các thánh đồ. Chớ….
Trời sinh những người sinh tháng 9 và tháng 10 âm lịch có tính cách điềm đạm, biết suy nghĩ và sống có trách nhiệm. Những người sinh vào 2 tháng này thường có tâm hồn nghệ sĩ, đa sầu đa cảm và hay suy nghĩ nhiều. Họ sống tử tế với bản thân và biết lo lắng cho người
Mỗi tấm pin mặt trời tạo ra trung bình 1.000 watt điện vào mỗi ngày nắng, đủ để cung cấp năng lượng cho các thiết bị điện và chiếu sáng trong ngôi nhà của bà trong vài ngày. Những ngày mưa và ít nắng, bà Chikako lại tranh thủ đạp xe khoảng 10 phút mỗi sáng để tạo ra khoảng 10 watt điện, đủ cung cấp năng lượng cho một bóng đèn trong ba giờ đồng hồ.
Mướt mắt mùa vàng ruộng bậc thang trên đỉnh trời Tây Bắc. Thanh Miền - An Trịnh | 09/10/2022 11:24. Yên Bái - Mù Cang Chải đã trở thành điểm đến không thể bỏ lỡ mỗi dịp mùa vàng (lúa chín) trải dài trên những thửa ruộng bậc thang. Ruộng bậc thang huyện Mù Cang Chải năm
Chương 826, trời xanh không diệt có tình người (2 hợp 1 cầu vé tháng) coi như thành là 'Trời xanh không diệt có tình người' kỳ tích đi." Du học sinh trố mắt ngoác mồm nói lời xin lỗi, không nghĩ tới xinh đẹp nhất nữ sinh kia đã kết hôn, còn có đứa nhỏ.
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd.
Giới thiệuNữ chủ lấy tâm thái Phật hệ xuyên qua hàng ngàn thế giới hoàn thành nhiệm vụ, cuối cùng đều không cẩn thận trở thành đại ma vương kiêm đại Boss, tùy tùy tiện tiện xưng bá cổ kim, nữ tôn tinh tế, không đi theo kịch bản mau xuyên bình thường.
Nó vừa khóc liền nhận được nhiệm vụ, 9526 mạc danh cảm thấy có khả năng Thời Không Cục cũng thương tiếc tiểu hệ thống là nó định cùng ký chủ 5 năm, đều không nhận được nhiệm vụ, đây hoàn toàn chính là bug, nhưng mà nhớ đến mình có một ký chủ là người xuyên việt bị mất trí nhớ, 9526 cũng không còn kỳ quái như tại nó chỉ hưng phấn về nhiệm vụ mới nhận được, trái tim nhỏ càng thêm nổ tung như pháo giúp ký chủ trở thành bạch phú mỹ, đi lên đỉnh cao nhân mơ mộng thầm nghĩ, nhưng sau khi mở nhiệm vụ ra, vui mừng trong mắt liền hóa thành mờ mịt, "Thay đổi nhân sinh, đại gả hoàng tử phi."Sau đó, liền không có sau đó nhìn lên không trung, không phải nói nhiệm vụ dành cho người mới đều siêu cấp đơn giản, chủ yếu là để nhiệm vụ giả thích ứng thôi sao?Hơn nữa hiện giờ ký chủ nhà nó chính là một bất tường chi nữ bị ném đến am ni cô cách kinh thành hàng mấy vạn dặm đấy được không, nhiệm vụ này cơ bản là không thể hoàn Vô Tâm chớp mắt, không rõ vì sao 9526 lại sa sút tinh thần nữa, sư phụ trên danh nghĩa của nàng hôm trước vừa nói là sẽ dạy nàng những thứ khác, hôm sau nàng liền nhìn thấy một rương toàn Đạo gia điển y nữ đạo hơi hơi mỉm cười nói, "Ta dạy chữ cho ngươi."9526 "......" Rõ ràng người cổ đại học chữ đều bắt đầu học từ Tam Tự Kinh, Thiên Tự Văn, nào có ai dùng Đạo Đức Kinh dạy tiểu hài tử vỡ Vô Tâm không nói gì, ngoan ngoãn gật đầu, cầm sách lên học, hơn nữa thanh y nữ đạo chỉ cần dạy qua một lần, là nàng đều có thể ghi đột nhiên phát hiện, nguyên lai ký chủ nhà nó có khả năng đã gặp qua là không quên được. Kỹ năng này có trong thương thành của hệ thống, nhưng tích phân chính là mức giá trên mắt thanh y nữ đạo nhìn Diệp Vô Tâm cũng càng ngày càng nhu hoà, ý niệm trong lòng cũng càng thêm kiên cao giúp nàng, để nàng gặp được Diệp Vô Tâm.......Mười ba năm vội vàng trôi qua,Diệp Thành Huy làm thừa tướng Đại Khánh nhiều năm, vinh sủng không suy, sau khi đích trưởng nữ Diệp Minh Huệ gả vào hoàng gia, trở thành Thái Tử Phi, danh tiếng của Diệp gia càng được nâng cao thêm một bước, đích thứ nữ Diệp Minh Dao gả cho Xương Viễn Hầu thế tử được Long Tuyên Đế sủng hạnh, người duy nhất chưa xuất các trong phủ chính là ấu nữ Diệp Minh Nhu, mà hôn sự của nàng, cũng không biết bị bao nhiêu nhân gia huân quý trong kinh thành nhìn chằm ấu nữ của Thừa tướng, muội muội của Thái Tử Phi, không đề cập tới thanh danh tài mạo song toàn trong chốn khuê các, thì người tới cửa cầu thân cơ hồ cũng đủ dẫm nát tướng cùng phu nhân Phan thị của hắn lại luyến tiếc không muốn gả ấu nữ, Diệp Minh Nhu không ôn nhu cầm lễ giống hai vị tỷ tỷ của nàng, lại là người nhỏ tuổi nhất trong nhà, xưa nay luôn khiến người ta yêu thích, đối với hôn sự của nàng cũng là ngàn chọn trăm tuyển, muốn chọn một người rể hiền lương tài mỹ ngọc, cũng hy vọng đó có thể là một quân tử giữ mình trong không ngờ, màn chào hỏi sau khi hạ triều của Long Tuyên Đế đã phá nát toàn bộ những gì mà Diệp tướng an không rõ ràng, nhưng đi đi lại lại cũng chỉ có một cái ý tứ, Diệp ái khanh à, lão Thất của trẫm cũng tới tuổi thành gia lập nghiệp rồi, mà nhà ngươi dạy nữ nhi rất tốt, trẫm thực thưởng thức, muốn tiếp tục trở thành thông gia với ngươi tướng thuật lại toàn bộ cuộc trò chuyện sau khi hạ triều với phu nhân, Phan thị suýt chút nữa thì ngất xỉu, nhưng chưa kịp ngất đã bị Diệp tướng siết chặt cổ tay, Phan thị cũng hồi thần thực mau, nhanh chóng thay đổi biểu cảm, có thể kết thân cùng hoàng gia là chuyện vinh quang bao nhiêu, nếu nàng biểu đạt thái độ, chẳng phải là đang tát vào mặt hoàng đế rằng nàng ghét bỏ hôn sự mà nàng thật sự rất ghét hoàng tử là dạng người gì, chính là dạng tuỳ hứng phóng đãng, lang bạt ăn chơi nhất trong mấy hoàng tử, nếu không phải sinh ra trong hoàng gia, thì đã sớm trở thành kẻ người gặp người đánh mà Long Tuyên Đế lại vô cùng sủng nịch đứa con trai này, nói ra cũng phải nhắc đến vị mẫu phi đã qua đời của Thất hoàng tử —— Mộ Dung phi, người cực kỳ nổi bật trong hậu cung với đôi mắt đào hoa phong lưu đa tình, cũng là người thiếu chút nữa khiến Long Tuyên Đế không cần giang sơn chỉ cần mỹ ai yêu cả đường đi lối về, tuy Thất hoàng tử Tiêu Kỳ không phải đích tử không phải trưởng tử càng không phải ấu tử, nhưng luận về vinh sủng trong chúng hoàng tử thì tuyệt đối là độc nhất vô nhị, đến Thái Tử Phi khi về nhà mẹ đẻ còn thường nói Thái Tử thật sự rất hâm mộ vị thất đệ hâm mộ chứ không phải kiêng kị, một là bởi vì mẫu tộc của Thất hoàng tử không quá xuất chúng, nhân khẩu điêu tàn, được như hiện giờ cũng là do Long Tuyên Đế vì mặt mũi của Mộ Dung phi mà ban cho một cái danh Ninh An Bá, hai là Thất hoàng tử không học vấn không nghề nghiệp, không thích luyện cả văn lẫn võ, ngược lại càng thêm tùy ý làm bậy, yêu thích ngoạn Tuyên Đế cũng không phải không nghĩ tới chuyện để ái tử thành gia lập nghiệp, ổn định một chút, trước đó mấy năm còn ban cho hai vị trắc phi khi Thất hoàng tử khai sau đó Thất hoàng tử lại càng thích đến những nơi phong hoa tuyết nguyệt, rất ít khi ở lại phủ hoàng tử, hai vị trắc phi đang lúc niên hoa bị thất sủng làm lơ, khi Long Tuyên Đế hỏi Thất hoàng tử cũng chỉ tỏ vẻ ghét bỏ, còn nói họ vị trắc phi kia là do Long Tuyên Đế tỉ mỉ chọn lựa, xuất thân tốt, dung sắc cũng là hoa nhan nguyệt mạo[1], vậy mà còn bị Thất hoàng tử công khai ghét bỏ, không thèm chạm vào, có thể thấy rõ vị này được sủng ái đến mức thừa tướng nhớ đến dung mạo kiều diễm vô song tựa hoa đào của ái nữ, cũng hiểu rõ ý tứ của Long Tuyên Đế, trong lòng hối hận không thôi, đáng ra không nên nghe theo chủ ý của thê tử, vì tìm một con rể tốt mà truyền dung mạo như thiên tiên của nữ nhi ra là hắn có đoán trúng vài phần suy tính của Long Tuyên Đế, hắn thật sự có nghe đồn rằng đích ấu nữ của Diệp tướng chính là đệ nhất mỹ nhân trong kinh thành, vừa hay lão Thất một hai muốn tìm người đẹp, vậy chẳng phải xứng đôi rồi hồ Long Tuyên Đế còn có dụng ý khác, hắn thật sự yêu thương đứa con trai này, đến lớn tiếng còn không làm được nói gì là cưỡng ép, nhưng trăm năm sau, khi hắn mất đi, chưa chắc tân đế sẽ đối xử tử tế như vậy. Long Tuyên Đế nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ ra được một cách, đó là chọn cho lão Thất một Vương phi, nếu Vương phi được chọn là nữ nhi của Diệp tướng, vậy sẽ có thêm giao tình với Thái Tử, cũng chính là tân đế tương lai, lúc đấy dựa vào mặt mũi của mối quan hệ này, ít nhiều gì cũng sẽ đối xử tử tế thêm vài Tuyên Đế yêu thương con trai, vợ chồng Diệp tướng càng yêu thương con gái, khuôn mặt Phan thị u sầu, trong lòng nửa điểm cũng không muốn gả nữ nhi bảo bối ngàn kiêu vạn sủng cho Thất hoàng nghe các phu nhân trong kinh thành nói, hai vị trắc phi của phủ Thất hoàng tử không ít lần về nhà khóc lóc kể lể, thanh danh ác bá của Thất hoàng tử đã sớm truyền xa, tuy Minh Nhu có thể trở thành hoàng tử phi, nhưng đến vương phủ có lẽ sẽ phải thủ tiết như quả phụ, Phan thị vừa nghĩ đến liền cảm thấy trái tim đau nhói như bị dao đâm."Lão gia, ngài cũng không thể hại Nhu Nhi chứ."Diệp tướng nghe thê tử khóc lóc kể lể, sâu kín thở dài một hơi, nhưng hoàng mệnh khó để Diệp tướng nghĩ ra cách giải quyết, thân tín bên người Long Tuyên Đế đã thả ra vài tiếng gió, chặt đứt ý niệm đính hôn của Diệp gia cùng các nhân gia huân quý khác trong kinh thành, Long Tuyên Đế hy vọng nữ nhi của Diệp gia có thể trở thành chính phi của Thất hoàng tử, mà nữ nhi của Diệp gia chẳng phải chính là Diệp Minh Nhu ai dám đoạt tức phụ cùng hoàng gia, không ít người đều thở dài trong lòng, thật là một đoá hoa nhài cắm bãi phân trâu hoàng tử tốt xấu gì cũng là thân nhi tử của bệ hạ, không ai dám nói hắn như vậy, nhưng hắn tuyệt đối không phải đối tượng tốt để trở thành vị hôn được tiếng gió bên ngoài, Phan thị liền trở nên khẩn trương, lại thấy nha hoàn vội vàng chạy vào quỳ xuống nói, tứ tiểu thư đang làm Minh Nhu đập hết mọi thứ có thể đập trong phòng, các ma ma nha hoàn còn chưa bao giờ thấy nàng giận dữ như vậy. Ngày thường thiên kiều bách sủng, xuôi gió xuôi nước, trừ bỏ công chúa quận chúa không ai có thể cao quý hơn nàng, hơn nữa trưởng tỷ của nàng lại là Thái Tử Phi, cho dù có là công chúa quận chúa, ai gặp nàng cũng đều cười cười nói nói, như thân tỷ dám khiến cho nàng khó chịu, khiến cho nàng không vui mẫu thân bước tới, liền không ném đồ vật nữa, mà là nằm trên giường khóc thành tiếng, "Ta không muốn gả cho hắn, ai thích thì người đó gả."Thanh danh của Thất hoàng tử đã sớm vang vọng tại kinh thành, nếu gả cho hắn, đến đêm Diệp Minh Nhu cũng có thể mơ thấy cảnh tượng bị người người chê thị thấy vậy tâm như rỉ máu, từ khi sinh hạ Minh Nhu đến nay, nàng nào có từng để nữ nhi phải chịu uất ức như vậy, liền ôm người vào lòng không ngừng an Minh Nhu khóc lóc nói, "Nương, nương để người khác gả đi, được không."Lúc này trong lòng Phan thị chỉ có tiểu nữ nhi, vì khiến nàng vui vẻ, liền nói, "Được được được."Sau khi dỗ tiểu nữ nhi đi ngủ, Phan thị đứng ngoài sân, nhớ tới câu nói vừa rồi, thanh âm dường như có chút phức tạp, "Ngươi nói xem, có thể để người khác thay Nhu Nhi gả cho Thất hoàng tử không?"Ma ma thân cận bên cạnh nghe xong, lập tức cả kinh, thấp giọng nói, "Phu nhân, đây cũng không phải việc nhỏ, nếu bị người nào phát hiện thì đó chính là tội khi quân."Phan thị mím môi, "Nhưng nếu đều là nữ nhi của Diệp gia, đều do chính ta sinh ra, vậy thì không được tính là tội khi quân đúng không."Ma ma thân cận mê mang một lát, rốt cuộc cũng biết được phu nhân đang nói tới ai, chính là vị Tam tiểu thư vừa sinh ra không lâu liền bị đưa đến Thanh Phong Am cách xa kinh thành đó cũng là nữ nhi ruột thịt của thừa tướng cùng phu nhân thị nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện ra đây là biện pháp tốt nhất, tam nữ nhi tuy không có duyên phận với nàng, nhưng có cùng chung một dòng máu với Minh Nhu, luận thân phận, cũng đủ xứng với Thất hoàng tử gả thay muội truyền ra thật sự không quá dễ nghe, cũng không phải Phan thị khắc nghiệt với nữ nhi này, nhưng nếu nói đến hôn sự, thì tam nữ nhi từ nhỏ đã không ở bên người nàng, nàng cũng chưa từng tự mình dạy dỗ, càng không rõ dung mạo, tài đức thế nào, trở thành hoàng tử phi đã là mối hôn sự tốt thị an ủi bản thân như vậy, lại không biết ý nghĩ như thế, đến người ngoài cũng nhìn ra đây rõ ràng là thiên là cốt nhục của chính mình, nếu Diệp Minh Nhu gả cho Thất hoàng tử, thì nàng cảm thấy Thất hoàng tử nơi nơi chỗ chỗ đều không xứng với nữ nhi của nàng, nhưng đổi lại thành tam nữ nhi, thì nàng lại cảm thấy đây là một mối hôn sự cũng biết điều này, nhưng có biết cũng sẽ không nói, nếu nói chẳng phải là khiến phu nhân khó xử Phan thị nói về biện pháp này với lão gia, cũng mang theo chút chột dạ cùng cẩn thận, nhưng Diệp tướng lại không để ý, khẽ vuốt chòm râu ngắn một chút, nói, "Ta nhớ tên là Diệp Vô Tâm đi.""Đúng vậy, lớn hơn Minh Nhu hai tuổi." Phan thị có chút than thở, nếu không có câu không phải điềm lành kia, có lẽ đứa nhỏ này sẽ ở bên người nàng đến năm 18 tuổi, cũng là tuổi nên xuất các."Sửa lại tên trên gia phả đi, dù sao cũng là người của Diệp gia, cái tên như vậy không thích hợp để gả chồng, sửa lại thành Diệp Minh Tâm." Diệp tướng vậy mà cũng không có phủ định chủ ý của phu nhân, mà là để nàng đi sửa lại tên trên gia tên Diệp Vô Tâm bình thường đã không ổn, nói gì đến chuyện gả vào hoàng tướng vỗ vỗ tay phu nhân, ngữ khí trầm ổn nói, "Ngày mai ta sẽ tiến cung một chuyến." Có thành hay không, còn phải hỏi đến ý kiến của bệ thứ hai, Phan thị đợi trong nhà rất lâu, rốt cuộc cũng đợi được lão gia trở về, sau khi Diệp tướng uống xong một ly trà, mới khẽ thở dài, "Phái người đưa Minh Tâm trở về."[1] Hoa nhan nguyệt mạo dung mạo như hoa như trăng.==========Làm editor luôn có một vinh dự, đó là được trở thành người đầu tiên bị tạt một xô cẩu huyết vào mặt Đọc chương này muốn tát bà phu nhân quá đi
"Hệ thống đang trói định......"9526 là hệ thống tân tiến nhất vừa xuất xưởng của Thời Không Cục, bất quá nó không được hoan nghênh giống như đệ đệ 9527 của nó, vừa xuất xưởng đã được nhiệm vụ giả cấp cao đoạt đi, vô luận là do thích con số này hay là cầu vận khí nó cùng một ít các hệ thống khác xuyên qua thời không, tìm kiếm các ký chủ phù hợp với tiêu chuẩn, trói định họ trở thành nhiệm vụ giả."Ký chủ, ký chủ, ngươi tỉnh rồi." 9526 ghi nhớ lời các cục tiền bối dạy bảo, nhất định phải lưu lại ấn tượng đầu tiên thật tốt cho ký chủ của ngươi, theo thống kê, các hệ thống biết bán manh rất được các nhiệm vụ giả yêu rằng hiện tại ký chủ thân ái của nó mới chỉ là một nữ anh vừa sinh ra, nhưng 9526 tin tưởng trong thân thể trẻ con này tuyệt đối là một linh hồn thành vì Thời Không Cục chính là chọn lựa những người như vậy, các linh hồn đến từ dị thế giới, tục xưng là người xuyên thể trẻ con còn chưa nói chuyện được, nhưng lại có thể sử dụng tâm thanh, "Ngươi...... Là ai?" Thanh âm mềm mại lãnh đạm vang nói của ký chủ nhà nó thật là dễ nghe, 9526 vui sướng đáp lại, "Ký chủ, ta là hệ thống 9526,"Qua một lúc trầm mặc, tiếng lòng mới vang lên lần nữa,"Hệ thống...... Là gì."Chẳng lẽ ký chủ nhà nó là người cổ đại, không biết tới hệ thống, 9526 manh manh đát chớp chớp mắt, lại trải qua một hồi giải thích, bất quá nó không giỏi diễn đạt, nhưng ký chủ của nó vẫn nghe hiểu, chỉ đơn giản lãnh đạm nói,"Ta không biết hệ thống là cái gì, ta...... Cũng không nhớ rõ trước kia ta là ai."9526 nháy mắt kinh tủng, ai, là xuất hiện sai lầm sao? Người xuyên việt bị mất trí nhớ, trước kia từng có tình huống như vậy không?Tuy rằng mới chỉ xuất xưởng không bao lâu, nhưng 9526 vẫn cảm thấy mình có trách nhiệm trọng đại, quyết tâm nỗ lực dẫn đường giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, bất quá trước đó, nó có chút hổ thẹn, "Ký chủ, chúng ta vừa tiến hành trói định rồi."Đây là quy định của Thời Không Cục, chỉ cần gặp được liền tiến hành trói định, cũng có không ít người ủy thác từng oán giận mà ký chủ của 9526 chỉ đáp lại một câu, "À." Liền không nói nữa, nghe tâm suất tựa hồ là ngủ "......" Loại tình huống này, hình như tiền bối chưa dạy tướng Diệp Thành Huy được Long Tuyên Đế tín nhiệm, dưới gối đã có hai vị tiểu thư, đều do vợ cả Phan thị sinh ra, hiện giờ lại có thêm một nữ nhi, tuy được mọi người chúc mừng mình có thêm một vị thiên kim tri kỷ, nhưng chung quy vẫn có chút than thở trong lòng, không có con nối dõi kế thừa hương khói, có lẽ là do phúc phận của mình có chút tình Phan thị cũng không quá tốt, sau khi tỉnh lại biết được lần này lại là một nữ nhi, không khỏi yên lặng rơi lệ, Phan gia phu nhân, cũng là đại tẩu của Phan thị đặc biệt đến thăm nàng, thấy vậy lập tức khuyên giải an ủi, "Phụ nhân vừa sinh hài tử xong sao có thể rơi lệ, không sợ lưu lại bệnh căn sao.""Đại tẩu." Phan thị nghe nàng nói, tiếp nhận khăn tay ma ma đưa, lau nước gia đại tẩu cũng biết nỗi khổ của nàng, Diệp Thành Huy bởi vì có tòng long chi công, thăng quan tấn chức, hiện giờ mới qua tuổi 35 đã là thừa tướng tôn quý, rồi lại cùng thê tử kiêm điệp tình thâm[1], trong kinh thành không ai không hâm mộ Phan thị, bởi vì như thế, nhiều năm chưa sinh được con nối dõi, cũng thành đề tài nghị luận để người khác chỉ trích sau quá vì thân phận thừa tướng phu nhân của Phan thị nên không ai dám mở miệng trước mặt nàng, nhưng người nhìn chằm chằn thân phận thiếp thất bên cạnh thừa tướng cũng như cá diếc qua gia đại tẩu vỗ vỗ mu bàn tay cô em chồng, "Bồi dưỡng thân mình thật tốt, rồi sinh đứa con trai cho thừa tướng cũng không muộn."Được đại tẩu khuyên nhủ một hồi lâu, trong lòng Phan thị cũng khoan khoái hơn nhiều, việc đã đến nước này, chẳng lẽ còn muốn làm khó chính mình cho tân nhân đằng vị không thành?Thấy trên mặt Phan thị rốt cuộc cũng hiện lên ý cười, Phan gia đại tẩu mới nói, "Tam chất nữ đâu, để cữu mẫu ta gặp một chút nào?"Sắc mặt Phan thị hơi đỏ lên, bởi vì không vui lại có chút giận chó đánh mèo, sau khi sinh tam nữ nhi ra nàng còn chưa từng liếc mắt một tẩu của Phan thị là một người khéo đưa đẩy, dăm ba câu liền hóa giải không khí xấu hổ, "Chẳng lẽ tam chất nữ này của ta là Ngọc Nữ hạ phàm, nên ngươi mới luyến tiếc không cho ta nhìn một chút sao."Phan thị cong môi cười, "Làm sao có thể chứ, ma ma, ôm hài tử tới đây đi."Thực mau, ma ma liền ôm Tam tiểu thư tới đây, Phan gia đại tẩu ngắm nhìn nữ anh đang ngủ trong lụa gấm, mới sinh ra mấy ngày, đã có thể nhìn thấy ngũ quan, lại cười nói, "Quả nhiên là một tiểu mỹ nhân."Không vui trong lòng Phan thị sớm đã tan đi, ánh mắt nhìn về phía nữ nhi cũng càng thêm từ ái, chung quy vẫn là hài tử do nàng sinh ra."Nguyên lai là tam tiểu thư của phủ Thừa tướng, không biết nhiệm vụ đầu tiên sẽ là gì?"9526 không quấy rầy giấc ngủ của ký chủ, mà là nghiêm túc quan sát hoàn cảnh chung quanh, thu thập tin tức, biết đâu đến một lúc nào đó sẽ có thể giúp đỡ cho ký chủ.Ngày đầu tiên trói định ký chủ, ta vẫn là một hệ thống manh manh đátBên ngoài phủ Thừa tướng, một thanh y nữ đạo khí chất xuất trần đột nhiên cảm nhận được gì đó, bấm tay tính toán, đôi đồng tử tú mỹ hiện lên một tia dị sắc, sau khi đứng tại chỗ trầm tư một lát liền chủ động tới cửa cầu thừa tướng ở nội đường nghe người hầu nói có một nữ đạo sĩ tới cửa, tâm sinh kinh ngạc, nhưng bởi vì hoàng thất tôn Đạo sùng Phật, nên từ trước đến nay hắn đối với những người xuất gia này cũng là dùng lễ đối đãi, lập tức phái hạ nhân thỉnh nàng thấy thanh y nữ đạo, Diệp thừa tướng liền cả kinh, tuy dung nhan không quá tuyệt mỹ, nhưng khí độ quanh thân lại siêu nhiên thoát tục, khiến mọi người không dám xem nhẹ, trong lòng Diệp thừa tướng kết luận nữ đạo này chắc chắn không phải người thường, vì thế thái độ càng thêm lễ ngộ."Không biết cư sĩ đến phủ đệ của ta, là vì chuyện gì.""Vô Lượng Thiên Tôn, không lâu trước đây lệnh phủ mới sinh ra một nữ nhi, có thể để ta xem tướng hay không."Phu nhân của Diệp thừa tướng vừa sinh hạ một nữ nhi, là chuyện không ít người đều biết, cho nên khi đối phương đề cập, Diệp Thành Huy cũng không kỳ quái, nhưng khiến hắn thận trọng lại là nửa câu Phật có khả năng trắc mệnh bói toán, nhưng không phải ai ai cũng làm được, trong lòng Diệp Thành Huy liền nôn nóng, chẳng lẽ nữ nhi này của hắn là người có cơ duyên?"Đương nhiên có thể, mời cư sĩ đi theo ta."Phan thị đang nói chuyện cùng đại tẩu, liền nghe tiếng nha hoàn bước vào, "Phu nhân, lão gia hạ lệnh để ta ôm Tam tiểu thư ra ngoài."Phan thị chỉ cho là phu quân muốn gặp nữ nhi, còn dặn dò riêng nha hoàn một tiếng, "Cẩn thận, đừng để Tam tiểu thư gặp gió."Diệp Thành Huy cũng chưa gặp mặt nữ nhi mới sinh này được mấy lần, nếu là nhi tử hắn còn có khả năng ngày ngày gặp mặt, nhưng nữ nhi, trước đó cũng không phải chưa từng sủng ái, bất quá lúc này là có thêm một phân thận trọng đối với ấu nữ không dám quấy rầy nữ cư sĩ xem tướng cho tiểu nữ đế khai quốc năm đó cũng do được một đại sư nhìn ra có tướng chân long, cho nên mới khởi nghĩa, nhất cử được thiên là một nữ nhi, nhưng biết đâu sẽ có chút đặc biệt, Diệp Thành Huy nghĩ tới sau khi thanh y nữ đạo kia nghiêm túc ngắm nhìn nữ anh còn quấn tã một lúc lâu, thậm chí còn nắn qua xương cốt, lại nói một câu khiến Diệp Thành Huy hốt hoảng."Nàng không có phúc duyên với cha mẹ, có hoạ với tướng phủ, không phải điềm tốt."..........Diệp Thành Huy vẫn luôn suy nghĩ, rồi lại thở dài, cuối cùng vẫn đi gặp thê tử, bất quá không gặp mặt trực tiếp, nữ nhân đang trong thời kỳ ở cữ, không được gặp mặt nam nhân, đây là kiêng suy xét đến chuyện mình sắp nói, hắn liền cho tất cả hạ nhân lui xuống, bao gồm cả đại tẩu từ nhà mẹ đẻ tới chiếu cố Phan một bình phong, Diệp Thành Huy tường thuật lại việc này, "...... Không phải điềm tốt." Phan thị nghe xong những lời này, trực tiếp hôn mê bất khi tỉnh lại Phan thị liền ôm đại tẩu khóc lóc một hồi, ai hỏi cũng không nói nguyên do, trong lòng nàng biết, lão gia đã có quyết định của mình, nói chuyện này với nàng cũng là niệm tình cảm phu thê, nào ai dám để một bất tường chi nữ[2] lưu lại trong trách đứa nhỏ này cùng nàng vô xấu gì cũng còn có một tia từ mẫu chi tâm, Phan thị liền đi gặp thanh y nữ đạo kia, sau khi gặp được cũng có thể lý giải tại sao lão gia lại tin tưởng, người xuất trần thế ngoại như vậy, làm sao có thể nói dối được?"Kẻ lừa đảo, thần côn." 9526 nhịn không được tức giận, ký chủ nhà nó mới không phải bất tường chi nữ, tất cả đều là mê tín, mê tín."Ngươi ồn quá." Ký chủ còn là trẻ sơ sinh đã tỉnh lại rồi."Thực xin lỗi, thực xin lỗi." 9526 "Chỉ là nữ đạo sĩ kia quá xấu xa rồi, cư nhiên nói ký chủ là bất tường chi nữ.""Cổ nhân tin nhất là mấy thứ này." Đến mấy hài tử sinh vào tháng bảy còn bị kiêng kị, huống chi là kẻ bị chỉ đích danh rằng không phải điềm lành."Cha mẹ của ký chủ cũng bị lừa, bọn họ muốn đưa ngươi đến am ni cô."Nữ anh an tĩnh nghe 9526 nói một đống lớn, cuối cùng cũng chỉ đáp về một câu, "Ta biết.""Ký chủ không thương tâm sao?" Nó đang thương tâm khổ sở muốn chết rồi, dù gì cũng là thân sinh nữ nhi, sao lại có thể xua đuổi như vậy."Biết sớm một chút không tốt hơn sao?" Giọng nói mềm mại lại lãnh đạm của nữ anh vang lên, "Hơn nữa cũng chẳng có bao nhiêu cảm tình, vì cớ gì phải thương tâm?"Tuy rằng không còn ký ức, hết thảy đều trở nên mới mẻ, nhưng rốt cuộc cũng là một linh hồn trưởng thành."Được rồi, đừng làm ồn nữa, ta ngủ tiếp đây, có chuyện gì thì gọi ta, 9526."Cho dù chỉ nghe qua một lần, nàng vẫn thực dễ dàng nhớ rõ số hiệu của hệ khi Phan thị tiễn nữ nhi đi, cuối cùng vẫn cầu lão gia một tiếng, "Lấy cho nàng một cái tên đi."Diệp Thành Huy nhớ đến lời của thanh y nữ đạo, thở dài, "Vậy đặt là Diệp Vô Tâm."Diệp Vô Tâm, cơ hồ hoàn toàn khác biệt với đại tiểu thư Diệp Minh Huệ, nhị tiểu thư Diệp Minh Dao, tựa hồ trời sinh không phải là nữ nhi của Diệp Thanh Phong Am cách kinh thành khoảng mấy trăm dặm, sư thái chủ trì am ni cô cầm Phật châu, nhìn hài tử được đưa tới không khỏi than một tiếng, "Vốn nên là thiên kim của phủ Thừa tướng tôn quý, thế mà lại lưu lạc đến tận nơi đây, gánh chịu nhiều khổ sở như vậy."9526 không quên lấy một vài tư liệu nhiệm vụ dành cho người mới về, dưới góc nhìn của nó, cảnh ngộ của ký chủ nhà mình đã đủ thảm, sớm tiếp xúc với các loại nhiệm vụ, kiếm ít tích phân có lẽ sẽ tốt hơn một đầu tiên làm cái này 9526 cũng có chút luống cuống tay chân, cũng may ký chủ đang ngủ, không có thấy dáng vẻ quẫn bách của nói ra, ký chủ thật giống một đứa trẻ bình thường, chỉ ăn với chủ nhà nó sẽ không thật sự xem mình là trẻ con chứ, bất quá ngẫm lại hình như cũng không quá khác biệt, không có ký ức, đến những thường thức cơ bản cũng phải học lại một thời gian Diệp Vô Tâm lớn lên, sư thái chủ trì am ni cô qua đời, ma ma đi theo chiếu cố nàng cũng càng ngày càng không còn tận lực, thì thanh y nữ đạo kia lại xuất hiện.[1] Kiêm Điệp Truyền thuyết cổ đại có nhắc tới một loài chim tên là Kiêm Điệp, con trống có cánh trái, con mái có cánh phải, phải sát cánh mới có thể bay, ví von với tình cảm sâu đậm, ân ái vĩnh hằng của vợ chồng.[2] Bất tường Không may mắn===========Đọc truyện vui vẻ nha~~Yêu Bạn đang đọc truyện tại
Reads 892Votes 7Parts 7Time 96h 0mComplete, First published Apr 02, 2020Table of contentsThu, Apr 2, 2020Thu, Apr 2, 2020Thu, Apr 2, 2020Thu, Apr 2, 2020Thu, Apr 2, 2020Thu, Apr 2, 2020Thu, Apr 2, 2020Thể loại Nguyên sang, Không CP, Cổ đại , Cận đại , Hiện đại , HE , Khoa học viễn tưởng , Hệ thống , Xuyên nhanh , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , Nghịch tập Văn án Thời không cục tân ra lò hệ thống 9526 trói định cái mất trí nhớ ký chủ, không nghĩ tới là vị đại lão. Nữ chủ lấy Phật hệ tâm thái xuyên qua chư thiên thế giới hoàn thành nhiệm vụ, không đồng nhất tiểu tâm cuối cùng đều hỗn thành đại ma vương / đại Boss tồn tại, tùy tùy tiện tiện xưng bá cổ kim, tinh tế nữ tôn, phản kịch bản mau xuyên. PS 1. Tô sảng phong, ngược ai cũng không ngược ngẫu nhiên gia nữ chủ 2. Không cần khai quải, nữ chủ chính mình chính là quải Tag Truyền kỳ mau xuyên sảng văn nghịch tập Từ khóa tìm kiếm Vai chính Tiêu Hàm ┃ vai phụ Hệ thống ┃ cái khác163xuyênnhanh
Hoàng đế đối việc này cũng là tức giận không thôi, lúc trước thượng tấu khoe thành tích khi, hắn còn nhiều có khen thưởng, cảm thấy Ngô nguyên có thể địch thanh cường đạo, hộ đến một phương thái bình, là một quan nghĩ tới hắn vì lập công, thế nhưng không tiếc giết hại vô tội bá tánh, hắn được triều đình khen ngợi, thăng quan hậu thưởng, mấy trăm điều tánh mạng đều tang, bực này ác quan há có thể nhẹ xưa nay tuy đãi thần hạ khoan dung, nhưng cũng không phải không có điểm mấu chốt, đang xem quá đổng vân sổ con sau, hoàng đế lập tức hạ chỉ, nghiêm tra này án, như có ngộ quấy nhiễu, lấy cùng tội luận võ hầu phủ,"Phụ thân, ngươi nhất định phải cứu ta." Một cẩm y trung niên nam tử nước mắt chảy đầy mặt quỳ gối đường hầu gia đường huynh sắc mặt nặng nề, hôm nay trên triều đình không riêng gì Đại Lý Tự, liền Ngự Sử Đài cũng tham tiền tam phẩm đồng tri Ngô nguyên sát lương mạo công, thảo gian nhân mạng. Ngô nguyên ở trong quân khi từng là hắn cấp dưới, ngày xưa đến Lô Châu nhậm tri châu còn có hắn dẫn tiến chi giờ bị phơi ra bực này trọng tội, hoàng đế liền cũng không nhìn hắn cái nào, còn lệnh Đại Lý Tự nghiêm tra được đế, những người khác không được quấy nhiễu cầu tình, rõ ràng chính là đối hắn này vô cớ liên lụy, lão hầu gia vốn là đã đủ đau đầu, không nghĩ tới một hồi phủ đã bị thân nhi tử túm hắn bào giác khóc đồng tuy không phải hắn chính thất phu nhân sở ra, nhưng cũng là hắn tương đối yêu thích con vợ việc này nghiêm trọng tính đường hùng trầm giọng quát, "Ngươi nói, ngươi cùng kia Ngô nguyên có cái gì quan hệ."Đường đồng từ nghe nói Ngô nguyên bị Đại Lý Tự người mang đi sau, liền hoảng hốt, ai có thể nghĩ đến hai năm trước án tử thế nhưng còn có thể bị nhảy ra tới phúc thẩm. Ngô nguyên không phải luôn luôn khôn khéo sao, tâm hoảng ý loạn nói năng lộn xộn hạ, đường đồng khóc cầu đạo, "Nếu là không cứu Ngô nguyên, hắn sẽ đem nhi tử cũng nói ra."Nghe được lời này, đường hùng cả kinh, trực tiếp từ ghế thái sư đứng lên, tức giận nói, "Ngươi chẳng lẽ cũng làm vì lãnh công giết hại bá tánh sự?"Hắn Đường gia một nhà bốn đời mãn môn trung liệt, nếu là ra bực này bất hiếu tử tôn, đó chính là có nhục gia môn thanh danh tẫn lão hầu gia dục giết người ánh mắt, đường đồng vội vàng lắc đầu phát độc thề nói chính mình tuyệt không có tham dự Ngô nguyên sát lương mạo công là việc này, chính là lão hầu gia cũng không giữ được hắn, còn sẽ trục hắn xuất gia nữa, hắn là trấn võ hầu chi tử, có tước vị có chức quan, cần gì vì về điểm này công huân giết hắn thề phủ nhận, đường hùng tâm hạ an tâm một chút, lại ngồi trở về, nhưng lúc này đã có chuẩn bị tâm lý, hắn này nhi tử chính là không có sát lương mạo công, khả năng cũng không có làm cái gì chuyện đồng ngập ngừng nói, "Nhi tử ta chính là cùng Ngô nguyên làm một ít sinh ý."Đường hùng nhíu nhíu mày, "Cái gì sinh ý?"Đường đồng hơi hơi chột dạ, "Nhi tử cũng không biết là cái gì sinh ý, là Ngô nguyên xe chỉ luồn kim, nhi tử chỉ là cho hắn khai cái phương tiện."————Tự triều chính sau khi kết thúc, Hàn Cẩn du liền có chút ẩn ẩn bất an, hôm nay trên triều đình lớn nhất sự khả năng không gì hơn hai năm trước trừ khấu án bị Đại Lý Tự lật đổ phúc nghe nói khi cũng không khỏi kinh hãi, Lô Châu tri châu thế nhưng cả gan làm loạn đến tận đây, cũng khó trách chọc đến bệ hạ tức giận. Trấn võ hầu sắc mặt không tốt, cũng chỉ là bởi vì này Ngô nguyên là hắn đã từng trong quân cấp dưới, dẫn tiến tiền nhiệm tri kiện đề cập tam phẩm quan to án tử, nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, nhưng lại cấp Hàn Cẩn du một loại mưa gió sắp đến sơn mãn lâu cảm Cẩn du thực tin tưởng chính mình trực giác, hơn hai mươi năm qua, hắn giống như thiên trợ trực giác giúp hắn rất là cái gì triều đình tranh đấu, sĩ lâm chìm nổi, Hàn Cẩn du cũng còn ứng phó đến tiếc hắn đối Đại Lý Tự phá án hoàn toàn không biết gì cả, cũng không có gì giao tình. Đến tột cùng sẽ là như thế nào đi hướng, hắn cũng vô pháp nắm Cẩn du trừ bỏ sai người lén chú ý này án tử, cũng làm không được cái gì chuyện ly quan ngoại chỉ có ba dặm xa cửa đá,"Này thật đúng là bắt được một con cá lớn a." Tiêu hàm cảm thán lại không được cười lạnh nói,Đại Lý Tự còn ở tìm được Ngô nguyên sổ sách, mà tiêu hàm tắc từ kia thiêu hủy trang giấy thượng chữ viết manh mối thượng bắt đầu tra,Bỏ qua một bên là trấn võ hầu con vợ lẽ đệ tứ tử, đường đồng còn có cái thân phận, là cửa đá lương nói bán thuế ruộng thậm chí mặt khác quan trọng vật tư, vẫn là đưa hướng quan ngoại, không khác thông đồng với đồng vẫn cứ công bố không biết Ngô nguyên làm chính là cái gì mua bán, hắn nơi này cũng chỉ là Ngô nguyên đả thông một chỗ khớp liền tính như thế, cũng là lạm dụng chức quyền, lấy quyền mưu đồng hy vọng lão hầu gia có thể giữ được Ngô nguyên tánh mạng, như vậy ít nhất hắn liền không cần lo lắng bị Ngô nguyên thú nhận hầu gia cũng không như vậy hảo lừa gạt, bởi vì một câu liền hỗ trợ vớt người, đường đồng nói không biết, hắn liền trực tiếp làm người đi tra, biên quan còn có không ít hắn thân tín, cuối cùng tra được chính là, có người trong lúc vô ý gặp qua, những cái đó hàng hóa có lúa ninh biên cảnh mười mấy năm đều không mảy may tơ hào, chỉ vì qua đi đánh đến tàn nhẫn, những cái đó ngoại tộc cũng yêu cầu nghỉ ngơi lấy lại sức, sinh sản dân cư cùng lương đồng vẫn luôn kinh hồn táng đảm, bị vạch trần mở ra cũng là run bần bật, "Phụ thân, ta thật sự cái gì cũng không biết, chỉ là nhất thời mê tâm hồn a, phụ thân, ngươi muốn cứu ta a."Hàng hóa trải qua hắn quản hạt phạm vi, hắn sẽ thật sự cái gì cũng không biết sao? Chỉ là kia lợi nhuận quá mức phong phú, hắn cũng liền ôm đà điểu tâm tính trang làm cái gì cũng không biết. Dù sao cũng không phải hắn bán, bán cho người nào hắn cũng không biết. Qua tay người nhiều như vậy, lại như thế nào cũng tra không đến hắn trên võ hầu phủ là gia đại nghiệp đại, nhưng con cháu cũng nhiều a, đường đồng thân là con vợ lẽ, tuy rằng có phụ thân vì hắn thỉnh phong tới tước vị cùng an bài chức quan, nhưng nói nhật tử dư dả cũng chỉ là cùng giống nhau huân quý nhân gia không sai biệt lắm, hắn lại dưỡng kiều thê mỹ thiếp, con cái một đống Ngô nguyên tới tìm hắn, thỉnh hắn uống lên vài lần rượu, bởi vì là phụ thân ngày cũ cấp dưới, lại có như vậy nhiều vàng bạc châu báu, đường đồng liền đồng nguyên sát lương mạo công thời điểm, hắn còn làm các vị đại ca giúp một ít vội, mấy năm nay ở bên ngoài, hắn cũng không thiếu nương trấn võ hầu phủ mặt mũi hành người khác thấy cũng lòng có không đành lòng, vì hắn cầu tình, trấn võ hầu phủ người ngày thường đối ngoại vẫn là bênh vực người hùng sắc mặt suy sụp tinh thần, "Ta sẽ hướng bệ hạ thỉnh tội, lấy thất trách luận xử, giữ được ngươi mệnh."Đường đồng lại cho rằng phụ thân đây là muốn vứt bỏ hắn, hơn nữa hắn trong lòng rõ ràng chính mình cùng Ngô nguyên bên kia quan hệ đã sớm là vướng sâu trong vũng lầy, rất nhiều trướng mục sợ là nói không rõ, chính là phụ thân ra mặt, cũng chưa chắc có thể giữ được tính mạng của nữa hắn mới ba mươi, liền tính sống sót, không có phía trước cẩm y ngọc thực phú quý nhật tử, còn không phải chịu khổ. Đường đồng làm như nghĩ tới cái gì quan trọng sự tình, "Này án tử là tiêu gia thụ ở tra, hắn nhất định sẽ bắt lấy chúng ta trấn võ hầu phủ không bỏ, hắn là cố ý trả thù.""Hắn là tiêu phi đệ đệ, tiêu phi đối chúng ta hầu phủ hận thấu xương, hắn cũng khẳng định giống nhau."Hắn lời này đích xác khiến cho hầu phủ rất nhiều người cảnh giác, đường đồng đích trưởng tử đường an thành mở miệng nói, "Phụ thân, lão tứ nói cũng có đạo lý, chúng ta không thể không phòng a."Không nói ngày xưa cũ oán, chính là phía trước bọn họ cũng đối tiêu gia dưới tàng cây qua tay, muốn làm hắn tham gia không được khoa cử, tiêu gia thụ sẽ không nhân cơ hội này hại trấn võ hầu phủ, đường an thành trong lòng cũng là không hầu gia đường hùng nghe xong lời này là có chút do dự, đối việc này còn có suy xét một phen, nhưng cũng hạ lệnh cấm đối tiêu gia thụ động thủ, tiêu gia thụ là Đại Lý Tự chính, đường hùng phía trước cũng chỉ là mặc kệ làm người thúc đẩy lời đồn, nhưng nếu là giết chết mệnh quan triều đình, trấn võ hầu phủ gánh vác không dậy nổi cái này tội người khác đều gật đầu ứng, đường đồng lại có khác tâm trong lòng đối tiêu gia thụ đầy cõi lòng oán hận, nếu không có hắn tra được Ngô nguyên trên người, hắn cũng không cần sợ hãi chịu liên lụy. Càng làm cho đường đồng sợ hãi chính là bên ngoài đồn đãi tiêu gia thụ xử án như thần, nhìn rõ mọi việc. Nếu là thật làm hắn lại tra đi xuống, chính mình chỉ sợ thật sự muốn tánh mạng khó giữ nỗi lão hầu gia nói, hắn cũng không để ở trong lòng,Giết hại mệnh quan triều đình thật là trọng tội, nhưng chỉ cần không bị phát hiện, làm người tra không đến dấu vết là được, đại ninh mỗi năm bởi vì chết ngoài ý muốn quan viên cũng không một người không có gì thế lực, đường đồng đi tìm vài vị thân cận huynh đệ, muốn nói động bọn như Tam ca, chất nữ đường uyển nguyệt ở tiêu phi trong tay bị như vậy tội lớn, hiện tại đều còn không có dưỡng hảo, hắn cái này làm cha tổng hội nguyện ý vì nữ nhi xả xả giận, đây cũng là giúp hầu phủ, không phải sao.————"Đại Lý Tự là về mạng người mấu chốt chỗ ở, làm quan viên, muốn theo nếp phá án, không thể vì chính mình miễn với tai hoạ, liền tùy ý oan uổng người tốt."Đổng Thiếu Khanh nói cho tiêu hàm, đây là Đại Lý Tự quá khứ một vị quan viên từng vào cái này vị trí thượng, sẽ phát hiện kỳ thật oan giả sai án rất nhiều, chỉ là đại đa số nhân vi tự bảo vệ mình, đều không muốn đi nồi nước đục. Mà thân là Đại Lý Tự quan viên, có đôi khi chính là muốn đỉnh áp lực, kiên trì chính mình suy nghĩ sở tin, không màng tự thân an nguy, theo lẽ công bằng phá ngoại gió lạnh trung, nướng hỏa uống ống trúc trang nhiệt canh, tiêu hàm còn tích cực chủ động mà cấp bên người người giáo huấn canh thật cũng không phát sinh cái là vừa mới đã trải qua trụ khách điếm bị người phóng hỏa thiêu mà lên, là bọn họ trải qua đệ tam sóng ám nguyên này cá lớn chính là dẫn ra không ít yêu ma quỷ quái tới a, tiêu hàm có chút minh bạch vì cái gì ở như vậy trọng hình phạt hạ, Ngô nguyên còn có thể cắn chặt răng cái gì đều không nói, sợ là biết sẽ có nhân vi chính mình quyền lực phú quý cũng sẽ giữ được tính mạng của liên lụy đến nhưng không ngừng một cái trấn võ hầu tiếc hắn gặp được chính là tiêu hàm, nhiếp hồn thuật nàng giống nhau rất ít dùng, ngày thường tra án liền đủ dẫn nhân chú mục, muốn lại có thể khống chế người tâm thần, thổ lộ nói thật, nàng liền sợ sẽ bị người khác thật trở thành phi nhân án trọng đại, tiêu hàm cũng không ngại đi điểm lối tắt, tìm đổng Thiếu Khanh muốn một cái đơn độc thẩm vấn cơ hội, ở đem Ngô nguyên biết nói đồ vật đều đào đến sạch sẽ sau, tiêu hàm khiến cho hắn quên mất trải qua, tiếp tục ở Đại Lý Tự lao ngục trung đợi chịu là không hảo giải thích như thế nào hỏi ra tới, nhị là so với hắn hại chết mấy trăm điều mạng người, trước khi chết cũng nên nhiều chịu điểm nguyên lộ ra tin tức chính là một cái khổng lồ mạng lưới quan hệ, chỉ cần tiêu hàm nhất nhất đi kiểm chứng mà Thiếu Khanh đoán trước đến tiêu gia thụ chuyến này khả năng hung hiểm, cho nên điều phái đến bên người nàng đều là Đại Lý Tự tinh nhuệ, tiêu hàm nghĩ nghĩ, an bài đại bộ phận người lưu tại địa phương khác tiếp mình mang theo vài người dịch dung cải trang lên đường, quả nhiên gió êm sóng lặng rất nhiều.
trời sinh người thắng