truyện đánh đòn vào mông
Chương 32: Lại dám đánh Phượng mông. Chương trước Chương tiếp. Tử Yên công chúa không hề nghĩ tới, không ngờ Trình Cung lại nhanh như vậy, ác như vậy, đột nhiên ra tay như vậy. Cho tới bây giờ nàng chưa có chính thức trải qua cuộc chiến sinh tử nào biết, chiến đấu
Fanfiction. Đây là công trình sp đầu tay của chính mình vốn đã không còn từ khi những diễn đàn sp bị sập nhưng mình đã tìm mọi giải pháp và phục hồi được tài liệu Ai chưa phải dân sp hoặc kì thị sp thì phấn kích click back. Bạn vẫn xem: Đánh đòn vào mông bà xã hư.
Đông Tấn trong năm, khoa trương lại giả tạo tuồng, tiểu nữ tử lầm nhập lương chúc. Nữ phẫn nam trang tiến thư viện, nhưng cầu hỗn ba năm bình an. Chính là ai có thể nói cho ta, vì sao cùng ta cùng phòng đồng tháp, thế nhưng sẽ là Mã Văn Tài? Từ khóa: nhân vật chính
Nếu cha mẹ thường xuyên tiến công vào mông, trẻ sẽ có một tính cách tiêu cực, chẳng hạn như cô đơn, rụt rè, v.v. 2. Khi lực đánh mạnh. Đánh mạnh tay vào mông của trẻ em dễ có tác dụng hỏng thận của chúng. Các mô khung hình của trẻ quyến rũ và mềm mại và tinh tế.
Truyện Sủng Thê, Manh Y Tài Nữ - Chương 23 với tiêu đề 'Đánh vào mông' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Viêm Dục tức giận, mặt xịu xuống, đánh vào mông Mộc Phỉ một cái, "bốp" một tiếng giòn tan, trong nháy mắt, không khí trong phòng ngưng đọng
Chát - áá ! Chát - áá ! Chát - áá ! Chát - ááá ! Anh ơi , em sai rồi . Đau quá , anh tha cho em đi ! - LH không chịu nổi nữa nên xuống nước cầu xin. _ Dám làm dám chịu , không xin xỏ kỉ kèo gì hết ! Anh đã quá nuông chiều em nên em mới hư như vậy , hôm nay anh phải dạy dỗ lại
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. - Buông tay.... Ưm....Mới ban đầu Di Tĩnh còn không có chú ý, chỉ là vừa mới giãy dụa thêm hai cái thì nàng phát hiện ra có một thứ vừa cứng vừa nóng đang áp vào mông mình. Tuy rằng nàng đơn thuần nhưng mà cũng không ngốc, nàng lập tức hiểu ra. Thân thể mềm mại chấn động, nhịn không được phát ra tiếng kêu nỉ non, đồng thời ở sâu trong lòng có chút xấu Ta... Trinh tiết của ta cứ như vậy bị mất hay sao?Tuy rằng Di Tĩnh nóng tính, thế nhưng lại là người tương đối đơn thuần, chưa bao giờ trải qua chuyện đời. Đối với cảm tình nam nữ lại là kiến thức nửa vời, bị đôi cánh cường tráng hữu lực của nam nhân ôm vào, cao thấp toàn thân kề sát vào nhau, cảm nhận khí tức nam nhân nồng đậm của đối phương làm cho nàng lập tức sinh ra cảm giác tê lúc này thứ đồ kia của Nhiếp Vân lại chọc tới, dưới chấn động làm cho nàng khó có thể ngăn chặn cảm giác này, khó có thể tự ưm một thân không quá lý giải việc nam nữ, hơn nữa lại kiều diễm như thế, thanh âm phát ra trong tư thế mập mờ càng làm cho Di Tĩnh hận không thể tìm kẽ đất chui ta lại phát ra thanh âm không biết thẹn như vậy chứ? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên trong truyền thuyết hay sao?Tuy rằng nàng là tiểu bá vương, thế nhưng chỉ cần là nữ nhân thì sẽ có suy nghĩ, hi vọng một ngày gặp lang quân như ý, cưỡi bạch mã tới, coi nàng như trân bảo... Không ngờ...Không ngờ lần thứ nhất lại ở trong hoàn cảnh thô lỗ như vậy, càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng phẫn Mau buông ta ra, bằng không một khi để cho ca ca ta biết rõ nhất định sẽ giết ngươi..- Ca ca ngươi? Ca ca ngươi cho dù không biết thì cũng sẽ giết Vân nào dám buông tay, hai tay ôm càng và Di Hoa đã sớm có cừu hận tới mức không chết không ngớt, cho dù đối phương không có đuổi giết thì hắn cũng phải báo thù vì đệ đệ, đánh chết đối phương. Lúc này hắn không quản được nhiều như vậy, chỉ có một tâm niệm, đó là bắt lấy nữ nhân này, không cho nàng ngươi.. Ngươi hạ lưu. Mau thả ta đối phương căn bản không coi uy hiếp của mình ra gì, cánh tay ngược lại còn ôm chặt hơn, ngực nàng cũng vì vậy mà bị cánh tay của đối phương làm cho biến dạng, chỗ kia càng ngày càng sát... khuôn mặt Di Tĩnh đỏ tươi, ướt át. Nàng cố nén sự bối rối trong lòng, Hạ lưu?Nhiếp Vân vốn một lòng chỉ nghĩ tới bắt lấy đối phương, không cho nàng phản kháng, nghe nàng nói như vậy lúc này hắn mới ý thức được chỗ không thế này thực sự quá mập mờ, thân thể thậm chí còn không bị khống chế mà có phản ứng sinh nhiên, biết rõ là xâu hổ thì Nhiếp Vân cũng sẽ không buông tay, bởi một khi buông tay nhất định sẽ lọt vào công kích như cuồng phong bạo vũ của nữ nhân điên Mau thả ta ra. Ngươi là đại lưu manh, mặt người dạ thú. Ngươi dám làm như vậy với ta, khi trở về ta nhất định sẽ nói cho ca ca biết, giết chết ngươi, ném thi thể cho sài lang ăn, linh hồn lại dùng hỏa diễm thiêu đốt...Cảm thấy lực lượng trên cánh tay của đối phương càng lúc càng lớn, cảm giác tê dại toàn thân càng mãnh liệt hơn, Di Tĩnh cắn răng Câm nàng lại nói lời âm tàn, độc ác, Nhiếp Vân tức giận Nếu như lại nói nhảm, ngươi có tin lão tử sẽ cưỡng gian ngươi hay không?- Ngươi dám? nếu như ngươi dám động vào ta, ca ca ta chắc chắn sẽ không buông tha cho ngươi. Chẳng những sẽ giết ngươi mà còn có thể giết chết toàn bộ những người có liên quan tới ngươi. Phụ mẫu ngươi, còn có Hoắc Dĩnh kia...Di Tĩnh hung dữ gầm Ta không dám sao? Như vậy ta sẽ khiến cho ngươi biết cái gì là không thấy đối phương luân phiên vũ nhục mình, còn liên lụy tới thân nhân bằng hữu của mình, hơn nữa liên tục ba lượt nói tới Di Hoa khiến cho lửa giận trong lòng Nhiếp Vân bốc lên, một tay ôm chặt nữ nhân này, cái tay còn lại liên tục xé rách y phục trên người đối phương thành từng mảnh, lộ ra cái lưng và bờ mông trắng nõn, gợi Ngươi... Buông tay... Ngươi mau buông ra.. Nếu như ngươi dám động vào ta... Ta sẽ giết ngươi...Cảm thấy y phục phía sau bị đối phương xé nát, Di Tĩnh bắt đầu sợ Nói thêm lần nữa cho ta xem? lên một tiếng, Nhiếp Vân quất một cái vào mông đối phương, bờ mông trắng nõn lập tức hiện lên bàn tay đỏ rách y phục đối phương chỉ là làm cho đối phương cẩn thận lời nói của mình, cũng không phải là cưỡng gian chân chíhn. Cưỡng gian đối phương, Nhiếp Vân là người chứ không phải là súc sinh. Cho dù có phẫn nộ thì hắn cũng không làm ngươi... Dừng tay. Ta nhất định sẽ giết ngươi...Bờ mông tê rần, Di Tĩnh lập tức cảm thấy nhục nhã và phẫn nộ cho nên lớn tiếng nhiên nàng còn chưa nói xong thì lại có một bàn tay nóng bỏng đánh vào mông Ta giết ngươi... Không phải ngươi muốn giết ta sao? Không phải muốn giết tất cả những người liên quan tới ta sao?- Không phải ngươi hung hăng càn quấy sao? Một đường đuổi theo ta có thoải mái hay không?Nhớ tới đoạn đường này thiếu chút nữa đã bị nữ nhân này giết chết, Nhiếp Vân càng nghĩ càng giận, bàn tay không ngừng đánh xuống, liên tục đánh vài chục cái. Cái sau còn vang dội hơn cái trước, cái sau còn hung ác hơn cái trước. Đánh cho bờ mông trắng như tuyết của đối phương đỏ tươi, tràn ngập dấu Ngươi dừng lại.. Hu hu...Cảm thấy bờ mông mình càng ngày càng đau đớn, cơ hồ trần như nhộng, bị đối phương ôm lấy, không có cách nào đào tẩu, Di Tĩnh càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng phẫn nộ, đột nhiên khóc rống dù tàn nhẫn tới đâu thì nàng cũng là nữ hài tử chưa từng thấy qua các mặt của xã hội, đâu có gặp tình huống như vậy chứ?Không riêng gì đau đớn mà còn có nhục Câm Vân cũng không ngờ tới đánh mấy cái mà đối phương đã khóc, tuy nhiên hắn cũng không phải là loại người nữ nhân vừa mới khóc thì đã luống cuống tay chân, hắn trợn mắt nói- Nếu như lại khóc ta sẽ tiếp tục đánh, đánh tới khi nào ngươi không khóc nữa mới Hu hu..Nghe thấy lời uy hiếp này, tuy rằng Di Tĩnh vô cùng hận Nhiếp Vân, nhưng mà cuối cùng vẫn phải ngừng Như vậy mới không sai biệt lắm, đừng có phản kháng. Ta mang ngươi tới Linh binh phi hành của ta, tới bên trong ta sẽ thả dù không thèm để ý tới tiếng khóc của nữ nhân, cũng không hạ thủ lưu tình, nhưng mà sát tâm ngập trời của Nhiếp Vân vẫn yếu bớt không ít. Biết rõ tình huống như vậy cũng không phải là biện pháp cho nên mới nói.
truyện đánh đòn vào mông