tình yêu 100 tỷ trốn không thoát

[Tác giả Niêm Hoa Phất Liễu -- Thể loại: Ngôn Tình ] Mời bạn đón đọc truyện Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc của tác giả Niêm Hoa Phất Liễu nói về Cố Hề Hề vì một kế hoạch mà lần đầu tiên của cô đã cướp đi. Mối tình ngọt ngào ân ái nay đã bị chôn vùi trong giá rét. 3. Các tình tiết giảm nhẹ đã được Bộ luật này quy định là dấu hiệu định tội hoặc định khung thì không được coi là tình tiết giảm nhẹ trong khi quyết định hình phạt. Điều 85. Các tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự áp dụng đối với pháp nhân thương mại. 1. Người anh thương và yêu hết đời chỉ có một, người anh nhớ cũng chỉ có một mà thôi. Đó là em. Giấc mơ của cả cuộc đời anh. "Vậy thì hay quá. Em đã yêu 71% của anh rồi!". Chắc em còn nhớ, sin^2x + cos^2x = 1, anh hy vọng tình yêu của anh và tình yêu của em cũng sẽ hòa Thể loại: Hiện đại Số chương: 10 chương lớn + 2 ngoại truyện Edit: Sa Bìa: Lynn Có thể nói rằng trong tình yêu thì không phân biệt giai cấp, càng không có sang hèn nghèo giàu ở đây, cũng chẳng phải khái niệm đúng sai được áp dụng, mà chỉ là một khi đã đánh mất trái tim thì không thể nào tìm lại được, dù Nên nhớ là một số sự kiện xâm lược (Quân đội Yêu tinh, Quân đoàn Băng giá, Cướp biển Xâm lăng, và Martian Madness) có yêu cầu về địa điểm. Người chơi phải ở nơi không sâu hơn 67.5 khối phía dưới mặt đất, và phải trong 187.5 khối chiều ngang của vị trí sự kiện. Giữ lại đồ đạc của tình cũ có thể sẽ đem lại lợi nhuận về sau, nhất là khi người yêu cũ trở thành tỷ phú giàu nhất thế giới, theo CNN.. Jennifer Gwynne, bạn gái cũ thời đại học của tỷ phú Elon Musk, đang bán đấu giá một số bức ảnh và kỷ vật từ mối quan hệ của họ thông qua công ty RR Auction (thành Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Di chứng về "quỷ" cũng không kéo dài quá lâu, tốt xấu gì sau khi La Giản thở dốc một hồi, cậu cũng cảm giác thoải mái hơn nhiều, nhưng cậu vẫn luyến tiếc rời khỏi vòng tay ôm ấp của kẻ truy sát, liền bò a bò trong ngực Hình Viêm, đem toàn bộ mặt chôn trên ngực Hình Viêm, Hình Viêm sủng nịnh, ôn nhu vuốt ve tóc La Giản. Nhưng Hình Viêm vừa vuốt vuốt, tay chân liền không thành thật, bế La Giản lên để cậu ngồi lên hai chân mình, mà bản thân trực tiếp ngồi bên cạnh một cây mây thật lớn, vừa hôn môi La Giản, vừa vói tay vào quần áo cậu. Đôi tay kẻ truy sát có chút lạnh lẽo, khiến La Giản không tự giác rùng mình một cái, trên tay dùng đẩy đẩy hắn, nhưng không đẩy ra được. Kẻ truy sát được một tấc lại muốn tiến một thước, đôi tay ôm chặt La Giản, cắn môi La Giản mà cẩn thận gặm, đầu lưỡi cũng muốn vói vào đảo long trời lở đất, La Giản cảm thấy hô hấp còn khó khăn hơn vừa rồi. Đang dây dưa, liền cảm giác được thứ cứng rắn lửa nóng chống lên hông La Giản, La Giản tức khắc đại não sung huyết, mặt đỏ như quả táo, cậu dùng hết sức từ lúc còn bú mẹ mà kéo dãn khoảng cách với Hình Viêm, nhỏ giọng oán trách "Cũng không nhìn xem đây là đâu, đừng nháo!" Hình Viêm mắt điếc tai ngờ, thò mặt qua cọ cọ La Giản, thậm chí còn chứa ý vị sắc tình, đỡ eo La Giản, để mông cậu cọ sát trên đùi hắn. "Đừng như vậy..." La Giản mặt đỏ đến lợi hại, cậu vội vã muốn đứng lên, nhưng kẻ truy sát không để cậu thành công, đè lại bả vai La Giản, môi hôn môi. Bất quá, ở thời điểm hai người thân thiết nóng bỏng tới khó phân, đứa nhỏ cầm dù đỏ liền mang A Lam tới, liếc mắt liền thấy hai người đang hôn môi, đứa bé nhìn không tự giác mà dừng bước, Phong Vũ Lam vốn dĩ vẻ mặt hoảng hốt đi theo nó, thấy nó dừng lại, cũng không tiếp tục đi, cũng theo đó mà ngừng tại chỗ, biểu tình trên mặt vẫn là hoảng hốt như trước. Đứa bé không nói lời nào, cũng không có động tác khác, nó nhìn chằm chằm kẻ truy sát cùng La Giản một lát, phảng phất như nhìn thấy hình ảnh kỳ quái gì, biểu tình trên mặt nó có chút cổ quái, nhưng đó không phải cảm xúc kinh ngạc hay chán ghét, sau đó nó dường như nghĩ tới cái gì, tự giễu cười. "A Lam, tôi biết vũ khí của cậu có thể hóa thành người, biến thành một người giống cậu như đúc, tự xưng là "cái bóng"." Đứa bé nhìn hai người hôn nhau khó mà tách ra trước mắt, đột nhiên mở miệng nói với Phong Vũ Lam một đề tài hoàn toàn không liên quan, nó nói như vậy "Có phải có cảm giác như soi gương hay không?" A Lam giờ phút này tựa hồ thanh tỉnh một chút, như đột nhiên hồi thần từ mộng cảnh nào đó, cậu dùng ánh mắt cực kỳ phức tạp quay đầu nhìn đứa nhỏ, đứa nhỏ này chỉ cao tới eo cậu, thấp bé lại suy nhược, sắc mặt nó tái nhợt, chân không chạm đất, trông như cô hồn dã quỷ tới từ địa ngục. Chỉ cần nhìn đứa nhỏ này, Phong Vũ Lam liền cảm thấy chính mình phảng phất như hiểu rõ cái gì, nhưng kỳ thật chính cậu cũng không rõ lắm mình rốt cuộc hiểu rõ cái gì, cậu chỉ có một suy đoán mơ hồ về thân phận của nó, suy đoán này thần kỳ lại lớn mật như vậy, khiến mỗi khi cậu chạm vào ý tưởng này sâu trong nội tâm, đều sẽ vì suy nghĩ ly kỳ của chính mình mà ra một thân mồ hôi lạnh Nhưng mà, cho dù kinh ngạc thế nào, giờ phút này Phong Vũ Lam vẫn bình tĩnh lại, cậu trả lời đứa trẻ này, nói "Cái bóng cùng bản thể vẫn có sự khác biệt, tích cách của chúng tôi cũng không giống nhau. Nhưng nếu tôi cứ nhìn hắn như vậy, quả thật có cảm giác giống như soi gương." "Thì ra là vậy..." Đứa bé trầm mặc một lát, dường như đang suy ngẫm gì đó, ngẩng đầu nhìn Phong Vũ Lam, duỗi tay chỉ một đôi trước mặt "Vậy cậu có ý kiến gì về bọn họ không?" Phong Vũ Lam vì thế ngẩng đầu nhìn về phía hai người La Giản, bọn họ cũng không biết bên cạnh có người vây xem, vẫn gắt gao ôm thành một khối, nhưng kẻ truy sát kia phảng phất đã nhận ra cái gì, đột nhiên buông La Giản ra, mà La Giản bị hắn hôn đến đầu váng mắt hoa, vẻ mặt mờ mịt. Kẻ truy sát ôm La Giản khắp nơi nhìn xung quanh, hắn mơ hồ cảm ứng được xung quanh có hơi thở, cho dù hơi thở này phi thường mỏng manh, mỏng manh đến mức có thể bỏ qua. Phong Vũ Lam không nói chuyện nữa, cậu nhìn La Giản một lúc lâu, sau đó mới quay đầu lại nói, thập phần nghiêm túc nhìn đứa trẻ kia, nó cảm ứng được tầm mắt của cậu, hai người đối diện nhau, lúc này A Lam mới mở miệng nói "La Giản là bạn tốt nhất của tôi, tôi nguyện ý ủng hộ cậu ấy, mặc kệ cậu ấy muốn làm gì, mặc kệ cậu ấy muốn đi đâu." Đứa nhỏ kia dường như hiểu tầng ý nghĩa sâu xa của lời A Lam nói, mỉm cười, ngữ khí nó mang theo vẻ hài hước "Được rồi, nhưng cho dù cậu có quyết tâm lớn thế nào, cũng không ngăn được tôi." A Lam cũng cười, cậu tươi cười phi thường ôn hòa, dịu dàng nói "Tôi không cần ngăn cản cậu." A Lam nói như vậy tựa hồ khiến đứa nhỏ này chần chờ, nó hơi hơi cúi đầu, lông mi rất dài, rũ xuống bóng đổ trên làn da tái nhợt. Từ góc độ Phong Vũ Lam nhìn qua, còn có thể thấy cái mũi nhỏ xinh cùng cái môi chu lên – môi kia cũng là màu sắc tái nhợt, hầu như không nhìn thấy màu hồng nhuận. "Cậu nhận ra tôi sao?" Đứa nhỏ hỏi cậu như vậy. bắt đầu đổi xưng hô từ đây vì nhận ra nhauPhong Vũ Lam dừng một chút, trả lời "Cậu thực dễ nhận ra, tuy rằng sự thật này khó có thể tưởng tượng nổi, tuy rằng bộ dáng của cậu so với lúc trước...thật sự khác biệt quá lớn! Hơn nữa, việc tớ không thể tưởng tượng chính là, rốt cuộc tại sao cậu lại biến thành bộ dáng này, tại sao lại xuất hiện ở đây?" Đứa bé không trả lời những câu hỏi đó, nó lợi dùng đầy đủ ưu thế bản thân, ngẩng đầu dùng ánh mắt tiểu hài tử mà khẩn cầu nhìn A Lam, ngữ khí thậm chí có hương vị làm nũng "Cậu sẽ giúp tớ sao?" Phong Vũ Lam co rút khóe miệng, biểu tình thực bất đắc dĩ "Đừng giả bộ dễ thương... được rồi, tớ không biết nguyên nhân là gì, nhưng tớ sẽ giúp cậu." Đứa nhỏ lại bắt đầu lo lắng "Cậu giúp tớ, chẳng khác nào phản bội đội mình, phản bội bạn mình." "Cậu không phải là đồng bạn tớ sao?" Phong Vũ Lam hỏi thử. "Tớ đương nhiên là đồng bạn cậu!" Đứa bé lập tức thừa nhận, nhưng rất nhanh liền uể oải "Nhưng hiện tại không phải.""Tại sao lại không phải? Trong lòng cậu, ý nghĩa của đồng bạn là gì? Rời khỏi đội liền thành người xa lạ sao? Hoặc đeo lên cái mặt nạ liền tỏ vẻ không quen biết tớ sao? Hoặc lại, coi tớ như thú bông sử dụng tới sử dụng đi sao?" Phong Vũ Lam nói xong câu cuối bắt đầu phẫn nộ! Những việc này trước sau cậu khiến cậu nghĩ không rõ, bởi vậy A Lam mạnh mẽ thoát khỏi khống chế của "thuật thôi miên", hướng về phía đứa nhỏ bước tới một bước, một bước kia mang khí thế như muốn giết người. Đối diện nhau, đứa nhỏ còn đang lơ lửng, phảng phất như sợ A Lam tức giận, thoáng cúi đầu "Xin lỗi, cậu đừng tức giận, tớ vốn dĩ không muốn làm như vậy... Nhưng mà... Tớ không thể để hắn... để hắn phát hiện ra tớ..." A Lam bắt được trọng điểm trong lời cậu nói, nhíu mày "Hắn...hắn là ai?" Đứa nhỏ không trả lời A Lam, nó vung tay lên, cả người đột nhiên biến mất, A Lam đành phải trơ mắt nhìn đứa bé cứ vậy mà đột ngột biến mất, khi nó biến mất, kĩ năng bám vào người Phong Vũ Lam cũng theo đó mà mất hiệu lực, sau khi thoát khỏi trạng thái không có cảm giác tồn tại, hai người La Giản thực mau liền phát hiện ra cậu. "A Lam, tại sao cậu lại ở đây?" Phong Vũ Lam đột nhiên hiện ra khiến La Giản không kịp trở tay, vội vàng từ trên người kẻ truy sát nhảy xuống, hơi xấu hổ kéo kéo quần áo hỗn độn của bản thân, thời điểm nhìn về phía A Lam, lại phát hiện Phong Vũ Lam không đặt lực chú ý lên người mình, mà là cúi đầu không biết nhìn cái gì, bộ dáng như đang suy tư. "Làm sao vậy?" Phong Vũ Lam bị một câu của La Giản gọi hồn về, không khỏi ngẩng đầu nhìn La Giản, thật sâu nhìn, dùng một loại ánh mắt không thể hình dung. Nháy mắt kia, La Giản dường như bị loại ánh mắt này dọa sợ, cậu không biết tại sao Phong Vũ Lam sẽ đột nhiên dùng ánh mắt như vậy nhìn cậu, liền phảng phất như xuyên thấu qua người La Giản, nhìn về một nơi xa xôi không thể với tới, kéo dài tới tương lai rất xa rất xa. Chỉ một thoáng, La Giản cơ hồ muốn hỏi cậu Cậu đang nhìn cái gì? Nhưng cậu không hỏi được ra miệng, Phong Vũ Lam cắt ngang lời cậu. "Đội ngũ quân địch có mấy kẻ chạy trốn, nhưng Đoạn Ly bọn họ bị hai kẻ truy sát còn lại giữ chân, cho nên tớ lại đây xem các cậu. Thế nào? Thần minh kia nói ra vị trí cánh cửa chưa?" La Giản nghe xong lời này liền tiếc nuối lắc đầu, nhìn kẻ truy sát bên cạnh mình "Không có, Hình Viêm đã giết chết hắn." "Đã chết? Vậy thì phiền rồi." Phong Vũ Lam làm ra bộ dáng buồn rầu, cuối cùng, lại quay đầu nhìn La Giản, nói "Cậu không lấy được manh mối nào khác trên người hắn sao?" La Giản cơ hồ không phòng bị Phong Vũ Lam, cậu chỉ suy nghĩ một lát liền móc ra ngọc bội lấy từ người thần minh, ngọc bội xanh biếc lắc qua lắc lại trước mặt Phong Vũ Lam, La Giản sau đó nói "Chỉ lấy được thứ này... Lúc trước ở quỷ mộ tớ cũng lấy được một khối, nhưng hai khối này lại không ghép được." Khi La Giản móc ngọc bội ra, ánh mắt A Lam lập lòe một chút, bất quá chỉ trong nháy mắt, nhanh đến mức làm người kinh hồn táng đảm. Sau đó A Lam không có quá nhiều biểu tình, cậu giống như tò mò, tới gần La Giản một chút, gần gũi quan sát ngọc bội, La Giản lấy cả hai khối ngọc bội ra. Hai khối ngọc đều là màu xanh biếc, nhưng một cái màu đậm hơn, một cái màu nhạt hơn, hoa văn cùng chỗ nứt đều không tương xứng. "Khối màu đậm." Thời điểm Phong Vũ Lam quan sát ngọc bội, đột ngột có âm thanh vang lên bên tai cậu, vì thế A Lam suy nghĩ, chỉ vào khối màu đậm hơn hỏi La Giản "Đây là khối cậu lấy được trên người thần minh?" "Đúng vậy." La Giản nheo mắt, lực chú ý của cậu không đặt trên ngọc bội, mà đặt trên người A Lam, cậu cảm thấy A Lam không quá giống lúc trước, nhưng đến tột cùng là không giống ở đâu? La Giản trong nhất thời không nghĩ ra. "Có thể cho tớ nhìn xem không?" A Lam thoáng ngẩng mặt, đôi mắt đen nhánh không chớp nhìn La Giản. La Giản bỗng nhiên cảm thấy tần suất trái tim thay đổi. Cậu chần chờ một lúc, trong lúc này, cả hai người đều không nói gì, ngay cả kẻ truy sát đứng bên cạnh vẫn luôn không nhúc nhích nhìn hai người. Trầm mặc khác thường tràn lan giữa ba người, không khí như hóa thành khối, nặng nề đến mức khiến người ta ngạt thở. ____________ Tui sẽ tiếp tục để đại từ nhân xưng của bé ô đỏ là "nó" và La Giản là "cậu" còn đến khi đến dòng thời gian chính theo cốt truyện sẽ để bé ô đỏ là "cậu" còn La Giản là "hắn". Tui tính vậy, đồng bào ai có ý kiến ngon hơn thì hét nhanh trc khi tui edit tới chỗ đó nha. ExitLối Thoát Trên KhôngExit - Lối Thoát Trên Không là tác phẩm điện ảnh thuộc thể loại thảm họa hành động xoay quanh Yong Nam Jo Jung Suk đóng - một chàng trai trẻ giỏi leo núi nhưng mãi vẫn không tìm được việc làm. Anh tình cờ gặp lại cô bạn thời đại học Eui Joo YoonA đóng đang làm việc tại địa điểm tổ chức tiệc mừng thọ 70 tuổi của mẹ. Điều không ai ngờ đến là khí độc đột nhiên bùng phát và lan ra khắp thành phố, gia đình của Yong Nam bị mắc kẹt trong nhà hàng. Với kỹ năng leo núi, Yong Nam và Eui Joo quyết định hợp tác cùng nhau để sống sót khỏi thảm xuất cho bạnThanh Gươm Diệt Quỷ Làng Rèn Kiếm​Sau trận chiến với Thượng Huyền Lục, thanh gươm của Tanjiro cũng bị hư hỏng nặng và cậu cần một thanh gươm mới để tiếp tục lên đường làm nhiệm Việt - Mùa 3Rap Việt - chương trình âm nhạc được yêu thích nhất, tạo trào lưu nhạc rap suốt 2 năm liền, thu hút hàng tỷ lượt xem trên các nền tảng số chính thức quay trở lại với Mùa Nhân BảnKi Hun nhận nhiệm vụ đưa Seobok- mẫu vật của sự bất tử nhân loại đến nơi an toàn, giữa đường họ bị nhiều thế lực truy đuổi, rơi vào cục diện nguy Săn MộHành trình khởi nghiệp của băng trộm mộ cầm đầu bởi một thiên tài săn mộ có thể tìm ra kho báu chỉ bằng cách ngửi mùi Nhiệm Vụ Bí MậtKhi Hàn Quốc bị Nhật Bản cai trị, đại diện Hiệp hội Ngôn ngữ xứ Hàn đã bí mật biên soạn từ điển tiếng Hàn để giữ gìn ngôn ngữ của dân Em Lý TưởngSe Ha thông minh bị liệt tứ chi, Dong Gu cao lớn ngờ nghệch. Hai người gắn bó, bù đắp khuyết điểm cho nhau. Phim đoạt giải kịch bản hay nhất 2020Lạc Giữa Bầy Xác SốngMột nhóm người ở khách sạn bất ngờ bị một binh đoàn xác sống hung tợn lao tới tấn công. Họ phải cố chạy khỏi khách sạn càng nhanh để trốn Ngào Điên DạiMột mối tình cuồng dại giữa Jae Hoon và Seon Young. Cả hai trải qua tổn thương trong tình yêu, một người bị hôn thê bỏ rơi, người kia bị phản bộiỨng Dụng Anh HùngTừ nhỏ đã nghe truyền thuyết về trấn Thái Bình là nơi duy nhất không có tội phạm hoành hành, Chính Nghĩa quyết trở thành viên anh hùng trong trấnTiếng Gầm Chiến ThắngDựa trên lịch sử về trận Bongodong năm 1920, phim miêu tả hành trình kháng chiến của quân đội Hàn Quốc trước đế quốc Nhật Bản chỉ trong 4 ngàyKẻ Đưa TinĐể tìm sự thật sau vụ nổ bí ẩn ở cầu Balam, phóng viên Lee hợp tác với hai cộng sự tin cậy phải đối mặt với nhiều nguy hiểm không ngờ tớiNgài Thị TrưởngPhim khắc họa mặt tối của giới chính trị gia Hàn Quốc, tiết lộ những bí mật và sự bẩn thỉu trong các cuộc bầu cử. Choi Min Sik đóng vai chínhHàng Ma Đại SưTrấn nhỏ ở biên giới bị yêu quái quấy nhiễu, Ngô Tịnh Tử thỉnh cầu hàng yêu sư đến giúp. Các cao nhân trừ yêu cùng đồng lòng lên đường diệt Xâm NhậpYoo Jin, đứa em gái mất tích 25 năm của gia đình Seo Jin bất ngờ trở về, nhưng Seo Jin nhận ra điểm bất thường ở cô gái này và nghi cô mạo Tôn Tiên SinhNhiều người trong thị trấn bị đầu độc, trở thành thây ma. Sơn Hào cùng hai đồ đệ đi bắt ma, tìm ra sự thật đằng sau, giải cứu người bị trúng Mộng Tây Du 4 Phục Ma KýTrên đường đi thỉnh kinh, thầy trò Đường Tăng và Tôn Ngộ Không dùng pháp lực biến hoá, lập kế đánh lừa yêu quái nhằm hàng phục động bàn Phải Đi Sao?Park Yeon xuyên không từ quá khứ đến hiện tại để tìm người yêu Yu Joeng, cô gái không nhớ gì về kiếp trước nhưng vẫn yêu Park Yeon khi gặp Lực Phi ThườngPhenomenal sẽ trả lời cho câu hỏi Liệu có thể trở thành siêu anh hùng? theo quan điểm khoa ThúNiên Thú Tiểu Ngũ xuống trần gian lấy đi bảo vật gia truyền đầu lân. La Xuyên, cậu chàng hậu đậu đi tìm đầu lân, mở ra bao chuyện dở khóc dở Kiếm Tri ThứcHãy cùng theo chân Quest For Knowledge để cập nhật những kiến thức mà chúng ta không thể nào lý giải được dưới con mắt bình Sinh Trùng 2019Lần lượt từng người xảo quyệt của một gia đình nghèo túng luồn lách để làm việc cho cặp vợ chồng giàu. Phim giành 4 giải cao nhất của Tố Viên Lách LuậtJin Jeong - thông minh nhưng quái đản, anh phá vỡ mọi tiêu chuẩn của một công tố viên từ trước tới nay, và tin rằng để đánh bại những kẻ xấu xa thì phải biến mình thành phản Mơ Của MẹGiấc Mơ Của Mẹ là hành trình giãi bày nỗi lòng của người mẹ và là chặng đường học hỏi cách lắng nghe cha mẹ của con Tướng Mạc TàCuối năm thời Xuân Thu, ngũ bá đua tranh, Ngô vương vì muốn tìm được bảo kiếm đã giết người vô tội. Can Tướng và Mạc Tà quyết chí chống lại Ngô vươngHành Trình Rực RỡHành Trình Rực Rỡ là chương trình giải trí kết hợp khám phá, tôn vinh lịch sử, văn hóa tại các địa danh trên cả TâmYêu long Thiên Diệu bị người mà hắn yêu là Tố Ảnh hãm hại trong hôn lễ. Thiên Diệu nén đau lấy vảy hộ tâm ném đi, không cho nàng ta toại nguyện ý Nguyệt Tẫn MinhTam giới dưới sự thống trị tàn bạo của ma thần Đạm Đài Tẫn khiến tất cả lầm than. Để cứu chúng sinh, Lê Tô Tô quyết định thực hiện nhiệm vụ nguy Án Con Mèo Mất TíchMột vệ sĩ hoàng cung được phái đến một vùng đất xa xôi thì không may nơi này xảy ra án mạng, anh phải làm sáng tỏ trước khi đoàn của nhà vua tớiTrường Học Nội TrúBí ẩn kì dị xoay quanh ngôi trường nội trú nằm biệt lập trong rừng, vốn chỉ dành cho những học sinh nhà luậnHãy đăng ký tài khoản để chia sẻ bình luận của bạnAloengười sợ độ cao xem phim này như cực hình ays 🥲. vừa xem vừa đau tim vừa run chân032***720trời ơi nó hay kinh khủng kịch tính lắm nha trời 🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫶🏻🫰🏻🫰🏻🫰🏻🫰🏻🫰🏻🫰🏻💯💯💯💯💯💯💯💯trước h tui kh có coi phim nào hay dữ v đayHoàng Yếnnay mê phim của Hàn Quốc ghê trời 😗❤087***349chời ơi phim gì đẹp trai quá vậy 😅 xem đã quá mê nam chính nữ chính gòi nhaVũ Longsao khúc đầu nam chính cho t cảm giác 1 thằng vừa bất tài vừa sĩ diện lại yếu đuối thế nhờNguyễn Khoaphim hay , yoona xinh ácTrần Hương Biiphim xuất sắc luôn coi muốn thót tim vì 2 vai9Minh Lankhúc cuối anh bẽn lẽn có cần dễ thương nv khônggiang lyhay vãi, bỏ lỡ đợt chiếu rạp giờ mới xemQuyên QuyênPhim Siêu Siêu Hay Luôn , Chưa Bao giờ xem một bộ phim thảm họa xuất sắc vậy luôn. có đủ yếu tố hồi hộp hài hước hạnh phúc tình cảm , NÓI CHUNG LÀ XEM KH UỔNG PHÍ035***379phim hay tuyệt vời!!!!! 👍👍👍👍Vũ Nguyễnphim đúng hay . coi xém khócCharmainetuyệt vời!!!!!!!Xem Lối Thoát Trên Không Exit Hàn Quốc tham gia của Kim Ji Young, Jo Jung Suk, Im Yoon Ah, Kang Ki Young. Thuộc thể loại Phim lẻ Nhân Vật Cố Duật Hành, Lâm TĩnhThể Loại Longfic, hiện đại, sủng, tổng tài, hào môn thế giaTình Trạng Hoàn - 11/11/2018 Số Chương Full 84 chương + 6chương ngoại truyệnVốn là một danh môn thục nữ của Lâm gia, nhưng cuối cùng lại trở thành kẻ thứ ba, chịu mọi sự nhục nhã. Lâm Tĩnh cảm thấy mình kém hơn người yêu rất nhiều, vì muốn có thể thẳng lưng đứng cạnh người mình thương, cô quyết định đi du học...Nhưng cô không thể ngờ được, trong thời điểm cô vì tương lai của mình và người yêu mà phấn đấu, thế nhưng tên hèn hạ đó lại gian díu với chị dâu tương lai của sự hai nhà lại ko vì chuyện đó hủy bỏ mà vẫn tiếp tục, nhưng người kết hôn ko phải cô mà là chị ta. Dẫu sao cũng là tình đầu và người cô yêu, bị người ta phản bội và xem như con ngốc như thế chẳng lẽ cô ko buồn? Trong lúc nhất thời vì buồn bã nên cô đi bar giải khuây, nhờ hơi men và cảm xúc trộn lẫn, Lâm Tĩnh cũng có một suy nghĩ táo bạo, đó là tình 1 đêm! Cô quyết định tìm cho mình một tên đàn ông và cùng hắn XX, trong lúc tìm kiếm cô đã nhắm trúng một "tiểu bạch kiểm"Là tiểu thịt tươi thơm ngon hay là ác ma phúc hắc?Vì sự vô tình hay là do hắn giả dạng quá giỏi?Là sa vào lứa hay tự mình chui đầu vào rọ?Cùng hắn trải qua một đêm, Lâm Tĩnh ko ngờ hắn ko phải loại ăn xong chùi mép mà là loại ăn xong bám dính, cắn cô ko buông lại còn vô sỉ ép cô phải chịu trách nhiệmCố sói xám "Không chịu trách nhiệm cũng ko sao, vậy thì trả tiền là được, 1 đêm xuân tiêu của tôi rất quý nên không miễn phí được "Lâm thỏ trắng "Nhiều như thế tôi làm sao có? Không phải nhà anh giàu sao? " Con người ta gặp nhau nhờ Duyên, yêu nhau bởi Nợ và chia ly do Phận… Nếu đã là Duyên, thì dù có xa cách thế nào cũng tìm được đường gặp lại. Nếu đã là Nợ, thì dù có trốn tránh tới đâu cũng không thể thoát được. Và khi đã là Phận, thì đơn giản, là không thể chống lại… Có lẽ trong đời người chúng ta đã chiêm nghiệm rất nhiều hoàn cảnh yêu. Không ai muốn nhưng do vô tình hay hoàn cảnh đưa dẩy để tình yêu trở thành một niềm đau. Trong tình yêu hình như đâu đâu cũng đã được ông trời định duyên. Duyên đến, duyên ở hay duyên đi dường như cũng đều do số phận sắp đặt. Có những lương duyên khi bắt đầu dù rất nhanh đã chắc chắn như “ván đã đóng thuyền”; có những duyên phận khi bắt đầu dù dài hơi đã định trước là sẽ phải ra đi. Có những duyên phận chẳng bao giờ có kết quả tốt đẹp. Yêu một người không nhất định phải có được người ấy, nhưng khi đã có được người ấy thì nhất định phải hết lòng yêu thương. Nói thì thật dễ nhưng hành động mới thật gian nan. Trong tình yêu, có nhiều lúc nếu sự chân thành lại gây ra nỗi đau, xin hãy chọn nói dối; nếu nói dối gây ra vết thương lòng, xin hãy chọn cách im lặng; nếu im lặng làm bạn đau, xin hãy chọn cách ra đi; nếu tình yêu là nỗi đau, xin đừng lại gần nó. Nhưng có rất nhiều hoàn cảnh đều không nhưng vậy, vì thế ta là người có quyền chọn những điều mất đi làm ta đau khổ, ta có sợ phải trả giá cho những gì đã qua không? Nếu đắm say làm ta khổ, liệu ta có chọn kết thúc? Nếu theo đuổi làm ta mỏi mệt, ta có chọn lựa cách im lặng? Nếu chia xa là u sầu, ta sẽ tâm sự nỗi lòng ấy cho ai? Có rất nhiều điều phải đến tận sau này chúng ta mới nhìn rõ. Có rất nhiều chuyện ngay lúc nó diến ra ta không cảm thấy đau khổ, nhưng ta chẳng thể tìm thấy nó trên con đường mình đang bước tới. Có tình yêu sâu sắc nồng nàn nhưng chẳng biết thể hiện ra sao cho thật hoàn mỹ; có tình yêu biết là không thể bước tiếp, nhưng không can tâm rời bỏ; có tình yêu biết là đau khổ, nhưng không thể trốn tránh; có tình yêu biết là không có tương lai, nhưng con tim đã chẳng thể quay đầu lại. Tình yêu không phải trò chơi vì chúng ta không thể chơi được nó. Tình yêu là sự hy sinh chân thành của trái tim, muốn quên quả thật là không thể làm được. Cho dù lối đi về là ở đâu, ta vẫn muốn sẽ giữ trong sâu thẳm trái tim mình một tính cảm tốt đẹp và thuần khiết. Con tim chưa từng biết rung động bỗng phát hiện thấy mình đang yêu say đắm một người. Cảm giác ấy thật khó diễn tả bằng lời. Đó là niềm vui hay nỗi buồn? Người yêu nói ta hãy quên đi, lẽ nào tình yêu nói là lấy lại là lấy lại được sao? Nếu làm được thì đó không được gọi là tình yêu. Trong tình yêu, có lẽ ta không có dũng khí để đối diện với sự tàn khốc của hiện thực. Vậy dũng khí là gì? Là khóc đòi người yêu ta? Hay khóc đòi người rời xa ta? Có lẽ chẳng có lời đáp chính xác cho câu hỏi này. Nếu người là một giọt nước mắt trong mắt ta, ta sẽ không bao giờ khóc vì ta rất sợ mất người. Một cánh diều cả đời sẽ chỉ cần có một sợi dây đầy mạo hiểm. Sự ra đi của lá là vì tiếng gọi của gió, hay vì cây không níu kéo. Trong thế giới của tình yêu không có ai có lỗi với ai, chỉ có ai không trân trọng ai. Trên thế giới này có những tình yêu, dù khắc cốt ghi tâm nhưng chỉ có thể lướt qua. Cho dù đã Là Duyên, có xa cách mấy cũng tìm gặp lại. Là Nợ, trốn tránh tới đâu cũng không thể thoát được từng yêu thế nào, do dù ai đã từng là người ra đi thì cuối cùng vẫn chìm trong biển sầu đau, đắm đuối giữ từng tin nhắn yêu thương trong điện thoại, chẳng thể vang lên tiếng chuông quen thuộc, chẳng thể bấm vào số điện thoại ấy. Lúc nào cũng nhìn người khác ngọt ngào bên nhau để lệ lại rơi lặng lẽ. Tình yêu đâu phải thiếu là đi tìm, thấy mệt là đổi; cuộc sống không phải một bộ phim của một con người mà là của hai người. Thời gian trôi qua ngoài cửa sổ. Chúng ta rồi sẽ già cỗi theo thời gian… Hai người đến với nhau thường vì cảm thấy thích nhau ở một vài điểm gì đó, người thì thích vì cô ấy có cái răng khểnh cười duyên, người thì thích cô ấy vẻ nhí nhảnh con cá cảnh, người thì thích vì cô ấy già dặn chín chắn… Cho dù thế nào thì việc hai bên thích nhau cũng phản ánh một điều là hai bên có duyên với nhau rồi. Còn cái duyên đó có đi đến được hôn nhân không thì lại là chuyện khác. Tôi có nói chuyện với một người đã từng định lập gia đình nhiều lần và hỏi vì sao đều không thành và nhận được câu trả lời “Đôi khi người ta không đến được với nhau vì những lý do rất lãng xẹt.” Có người nói “Huyên thuyên nhiều thì được vợ. Mà làm liều thì được chồng”. Đây là câu nói nửa đùa nửa thật, và sự thật cuộc đời nhiều khi diễn biến đúng theo chiều hướng như vậy. Trên thực tế, nhiều chàng “huyên thuyên” lại được vợ, nhiều cô hơi “liều” một chút lại được chồng. Hình như cái quyết định lập gia đình đòi hỏi hai bên phải hơi “liều” một chút. Thôi thì tất cả là do chữ duyên. Có duyên thì sẽ gặp được nhau. Nhờ chữ duyên mà người ta gặp nhau và yêu nhau kể cả trong những hoàn cảnh bất ngờ nhất gặp nhau ở trên cùng một chuyến xe, do giới thiệu, mối lái, gặp nhau do tình cờ cùng gặp một người bạn lâu ngày ta gặp lại, một người chơi lâu với ta và ta cứ coi như là bạn để rồi một ngày ta tình cờ nhận ra đó là người phù hợp với ta, vân vân và vân vân… Ưng nhau rồi, mình cũng muốn rồi, nhưng “ông trời” không thương, không tạo cơ hội, điều kiện và chất xúc tác đủ mạnh cho hai người gần nhau để họ hiểu nhau và có tình cảm với nhau thì cũng đành chịu. Xét về một mặt nào đó, một động lực đủ mạnh để người con trai đến với người con gái, hay một động lực đủ mạnh để người con gái đến với người con trai cũng đòi hỏi chữ “duyên”. Không có chữ “duyên” thì tình cảm hai người chỉ dừng lại ở mức có cảm tình hay thích trong tâm tưởng, chưa thể hiện ra thành hành động biểu lộ tình cảm giữa hai người. Đến được với nhau lúc đầu rồi cũng tiếp tục cần chữ “duyên” để sau đó hai người có thể vượt qua được những khó khăn, thử thách từ phía gia đình, bố mẹ, bạn bè và từ chính bản thân… để nên duyên vợ chồng. Còn đi đến được hôn nhân hay không và sau đó hôn nhân có hạnh phúc hay không là do chữ nghiệp, chữ nợ Nếu nghiệp tốt thì ta sẽ gặp được người ưng ý. Xong phim rồi lấy nhau rồi, chữ “duyên” sẽ hoàn thành sứ mạng lịch sử của nó là giúp hai người thành vợ thành chồng. Lúc này chữ “nợ” chữ “nghiệp” sẽ trả lời là cuộc sống chung đụng, gần gũi, va chạm nhau trong cuộc sống hàng ngày giữa hai người có mang lại hạnh phúc cho họ hay không. Lấy nhau xong thì cái nghiệp tốt mà mình được hưởng hay nghiệp xấu mà mình phải chịu mới bắt đầu tỏ ra ứng nghiệm. Nhưng hưởng được hạnh phúc bao lâu, dài hay ngắn tự bản thân mình cũng góp phần vào đó. Chọn được người bạn đời tốt mới chỉ đi được 50{13bdae205964ed5c75b8309c4add35a7a4a92ec5be1cc2ccced7801cca87d997} chặng đường, 50{13bdae205964ed5c75b8309c4add35a7a4a92ec5be1cc2ccced7801cca87d997} còn lại do mình vun đắp, nếu mình bỏ dễ quá thì tự tình yêu cũng sẽ “tiêu”. Nếu nghiệp xấu thì ta sẽ phải trả nợ, nợ ngắn, nợ dài, nợ nhiều nợ ít, cũng là tùy phúc phận và sự nhường nhịn, chịu đựng, tha thứ của mỗi người. Còn nếu sức chịu đựng, sự nhường nhịn chỉ đến giới hạn như vậy thì “say goodbye” và cũng rũ được nợ. Có lẽ câu sau đây diễn tả đúng nhất cái quyết định đi đến hôn nhân giữa hai người “Người mình lấy làm vợ làm chồng có thể không phải là người mình yêu nhất, có thể cũng không phải là người yêu mình nhất, mà chỉ đơn giản là họ đến đúng vào cái thời điểm cả hai cùng muốn lập gia đình.” Tôi còn nhớ đã đọc ở đâu đó một câu như thế này Nếu bạn không còn yêu một người, xin hãy buông tay để người khác có cơ hội yêu cô ấy. Nếu người bạn yêu bỏ rơi bạn, xin hãy giải thoát cho chính mình, để mình có cơ hội yêu người khác. Câu nói thẳng thắn nhưng rất có đạo lý, đã dạy cho chúng ta cách cư xử đúng đắn trong tình yêu. Có những thứ ta có thích thế nào đi nữa nhưng không bao giờ thuộc về ta, có những thứ ta lưu luyến, bịn rịn không dứt nhưng chẳng thể giữ lại cho mình. Tình yêu là bài ca chẳng bao giờ hát đến lời cuối. Cuộc Đời Chỉ Cần Một Mái Nhà, Một Người Bạn, Một Chút Tiền Là Đủ Để Có Một Cuộc Sống Thanh Thản Hơn Thì Bạn Nên Ghi Nhớ Những Điều Này Khi Bạn Cảm Thấy Bế Tắc Trong Cuộc Sống, Những Điều Này Dành Cho Bạn Nhưng cho dù có thế nào thì tôi tin rằng cứ chịu khó gieo nhân tốt trong cuộc sống hàng ngày thì duyên và nghiệp lành của mình sẽ tăng lên được một chút và nghiệp xấu cũng sẽ bớt xấu đi. Tình yêu quả thật kỳ diệu. Sống ở đời này, dù chúng ta ý thức được rằng, khi yêu là đầy khổ đau. Nhưng hầu hết người ta lại muốn yêu 1 lần. Yêu là duyên, vượt duyên đến nợ, an nhiên với định mệnh ấy thôi. Nguồn ST Giới thiệuKiều Phương Hạ cảm thấy mình ở đâu cũng là một người bé thì ba mẹ ly hôn dù cho cô khóc lóc van xin....Mẹ cô lại thành vợ bé của người khác, hai mẹ con cùng tới Lệ gia, nhưng dĩ nhiên họ không chào đónMẹ cô đẩy cô ra, nói cô phải làm thân với con trai tình nhân của này cô lớn lên, cô tự hiểu mình chỉ là một cô gái xa lạ ăn nhờ ở đậu nơi nhưng tối qua, mọi việc xảy ra hoàn toàn không phải do Đình Tuấn trong đêm tối cúp điện kia bỗng nhiên lôi kéo cô vào phòng, còn giày vò cô cả đêm, cô chỉ là một cô gái mềm ếu không thể phản kháng hôm sau mệt mỏi tỉnh lại, cô trở thành kẻ đê tiện trong mắt hết thảy mọi người... Quy luật của cuộc sống là vô thường, kể cả tình yêu đôi lứa. Nếu ta đủ nhẫn nại để quan sát, ta sẽ thấy rõ, vị đắng, vị ngọt của tình yêu. Thấy rõ nó sinh ra và mất đi như thế nào. Và khi hiểu rõ, ta sẽ không còn bám chấp vào hôn nhân nhưng cũng không sợ sệt hôn nhân nữa. Có tình yêu nào sắt son đến thế! Soi sáng vị tình yêu Tình yêu đích thực là vô điều kiện, là cho đi mà không mong cầu đáp trả. Thậm chí khái niệm cho và nhận không tồn tại, chỉ còn sự tương giao một cách trọn vẹn và vô ngã. Tình yêu nam nữ phổ biến hiện nay chỉ là sự trao đổi, mà hàng hóa chính là cảm xúc và cảm giác của hai bên. Khi còn ảo tưởng về cái tôi thì không thể xảy ra tình yêu đích thực, vì thế nào cũng có điều kiện nào đó hiện diện. Tình yêu lúc đó dù bắt đầu có nồng thắm đến đâu, dù cảm xúc có mạnh mẽ đến đâu cũng thật mong manh. Vì chỉ cần xuất hiện yếu tố bên ngoài làm cảm xúc - cảm giác của một bên thay đổi, thế là bão táp phong ba liền ập tới. Khi ta yêu một người tức là ta yêu luôn cả mặt tốt và mặt xấu của người đó. Xấu và tốt như hai mặt của một bàn tay. Ta không thể chỉ giữ lấy một mặt mà bỏ đi mặt kia. Ta luôn tự vẽ ra cho mình một hình ảnh về người mình yêu hay người chồng/vợ của mình. Nhưng đó chỉ là ảo tưởng của ta, không phải con người thực. Vì vậy ta cần nhẫn nại lắng nghe, quan sát và chia sẻ để có thể hiểu rõ về người bạn đời của mình. Khi thấu hiểu cả mặt tích cực và tiêu cực của người ấy, ta mới có thể yêu thương họ thật sự. Khi ta thật sự yêu thương một người thì người đó sẽ cảm thấy tự do để được là chính họ. Tình yêu đích thực không ràng buộc đối tượng được yêu mà còn là động lực để cho họ đổi mới chính mình. Khi có biến cố xảy ra thì phụ nữ vẫn là người chịu thiệt thòi nhiều hơn, nhưng họ cũng dễ buông bỏ tư kiến của mình hơn. Nếu cô gái biết chấp nhận chàng trai như anh ấy là, thì sẽ có cơ hội để chàng trai thay đổi thái độ của mình. Quy luật của cuộc sống là vô thường, kể cả tình yêu đôi lứa. Nếu ta đủ nhẫn nại để quan sát, ta sẽ thấy rõ, vị đắng, vị ngọt của tình yêu. Thấy rõ nó sinh ra và mất đi như thế nào. Và khi hiểu rõ, ta sẽ không còn bám chấp vào hôn nhân nhưng cũng không sợ sệt hôn nhân nữa. Ta có thể làm giấy kết hôn với người mình không hề yêu, và cũng có thể nhắm mắt ký giấy ly hôn khi mình vẫn còn yêu tha thiết. Hôn nhân hay ly hôn vốn chỉ là hình thức, là một bản hợp đồng mà thôi. Làm sao nó có thể ràng buộc được tâm ta? Quan trọng là khi có biến cố xảy ra, ta cần đối diện với chúng bằng thái độ sáng suốt và trong lành. Vì biến cố đó là như ý hay bất như ý cũng là cơ hội cho ta hiểu thêm về chính mình, về người mình yêu. Và từ đó nhận ra bản chất thật của tình yêu, của cuộc sống. Đừng tưởng xuất gia đi tu là ta có thể trốn thoát được bài học tình yêu. Với hiểu biết mờ mịt không rõ ràng, bất cứ lúc nào ta cũng có thể gặp vướng mắc tình cảm bất kể ta đang làm gì, ở đâu. Đức Phật có dạy rằng chỉ có thể thoát ly một pháp khi ta đã tường tận mặt tích cực cũng như mặt nguy hại của nó, khi ta nhận biết rõ từ khi nó sinh ra cho đến khi nó mất đi. Nói đúng hơn, lúc đó nó tự thoát ly, chứ không ai làm gì cả. Hãy nhớ điều quí giá nhất trong cuộc sống chính là sự bất toàn. Vì khi toàn vẹn thì sự sống sẽ kết thúc. Sự bất toàn là một phần của vô thường, một quy luật tất yếu của cuộc sống. Khi ta còn đang sống trong ảo tưởng về bản ngã, về cái tôi và cái của tôi, thì bản ngã luôn cầu toàn, và nỗ lực để được như ý. Nhưng những gì nó nhận được từ cuộc sống đều là bất toàn và bất như ý. Sau những cố gắng và nỗ lực vô vọng, nhờ sự bất toàn ấy mà cuối cùng bản ngã cũng đầu hàng. Ta bắt đầu sống vô ngã vị tha, và tự nhiên ta thấy sự bất toàn lại chính là động lực để phát triển và tiến hóa của vạn vật. Chính vì mọi thứ đều bất toàn mà ai cũng có cơ hội làm mới bản thân mình. Bản ngã luôn mong cầu tốt hơn những gì đang xảy ra. Nó không cho ta cơ hội trọn vẹn với thực tại đang là. Vì vậy ta rơi vào phiền não khổ đau. Nhưng chỉ cần ta buông mọi ý đồ muốn tốt hơn, và trở về trọn vẹn với những gì đang diễn ra, ta sẽ thấy mọi sự đều vô thường, tự nhiên đến rồi đi. Tất cả đều có lý do, tùy duyên mà sinh khởi và cũng tùy duyên mà chấm dứt bất kể ta muốn hay không. Tất cả những thiện - ác trong đời đều "Bất khả tư nghì", tùy hoàn cảnh, tùy đối tượng mà nó được gán cho cái nhãn "thiện" hay "ác". Dù những gì đang xảy ra là thiện hay ác, nó đều là bài học giác ngộ vô cùng quí giá về cuộc sống. Tác giả Viên Minh/Nguồn TIN, BÀI LIÊN QUAN Bốn giới điều trọng cấm của người xuất gia là gì? Xuất gia là xuất cái gì, vì sao? Người xuất gia được phép cạo tóc vào ngày nào trong tháng?

tình yêu 100 tỷ trốn không thoát